SÁNG, TRƯA, ĐÊM - Trang 42

Steve chìa danh thiếp của mình ra.
- Tôi là luật sư riêng của Harry Stanford. Tôi tới để đưa xác ông ta về Mỹ.
Viên hạ sĩ cau mày.
- Ông chờ cho một lát.
Nói xong hắn lặn mất vào văn phòng của đại uý Durer, cẩn thận khép cửa
lại. Văn phòng lúc đó đang chật ních những phóng viên truyền hinh và báo
chí từ mọi ngõ ngách trên địa cầu. Tất cả nhao nhao cùng nói:
- Thưa đại uý, lí do gì khiến ông ta lên tàu khi đang cơn bão?
- Làm sao ông ta có thể rơi ra khỏi tầu?
- Có dấu hiệu gì về một cú chơi bẩn không?
- Các ông có giải phẫu tử thi không?
- Còn những ai khác ở trên tàu với ông ta?
- Xin quí vị trật tự. - Đại uý Durer giơ tay lên và nói. - Xin quí vị giữ trật
tự. - Gã nhìn quanh gian phòng, vào đám phóng viên đang nuốt lấy từng lời
gã, và gã ngây ngất sung sướng. Gã mơ một giây phút như thế nầy từ lâu
lắm rồi. Nếu mình thu xếp tốt vụ nầy hẳn phải được thăng chức lớn chứ
chẳng chơi
. Viên hạ sĩ bỗng cắt ngang luồng suy nghĩ của gã.
Hắn thì thầm vào tai Durer và chìa cho gã xem tấm danh thiếp của Steve.
Đại uý Durer cau mày ngắm tấm danh thiếp một lúc rồi đáp:
- Tôi không tiếp ông ta ngay bây giờ được đâu. Bảo ông ta quay lại đây vào
mười giờ sáng mai.
- Rõ, thưa đại uý.
Đại uý Durer trầm tư nhìn theo viên hạ sĩ. Còn lâu gã mới để người ta cướp
mất khoảng khắc huy hoàng nầy. Gã quay lại với đám phóng viên và mỉm
cười tủm tỉm.
- Nào, các vị đang hỏi gì ấy nhỉ?
Ở phòng ngoài viên hạ sĩ nói với Steve.
- Thành thực xin lỗi ông, đại uý Durer của chúng tôi hiện đang rất bận. Ông
ta muốn ông trình diện vào mười giờ sáng mai.
Steve hoảng hốt nhìn hắn:
- Sáng mai ư? Như vậy thì kỳ cục quá. Tôi không muốn phải chờ lâu đến
thế đâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.