SAO ĐEN - Trang 1192

- Thưa ông bà chủ, thưa Chu tiên sình. Tôi xuất phát đúng giờ nhưng

lại lầm địa điểm, tưởng ông bà mời đến hẻm Bảy hai nên chẳng cần xe cộ
mà lững thững đi bộ tới. Điện đường phố sáng trưng, tầng trệt ngôi nhà vẫn
có ánh đèn. Nhưng tôi bấm chuông, chuông không kêu, cửa cũng không
khóa. Tôi đẩy nhẹ nhàng bước vào trong, vừa khép lại thì có một quả đấm
giáng mạnh vào gáy và một bàn tay nhét giẻ vào mồm. Nhờ có luyện tập
đều đặn nên cú đấm hiểm đó chưa đủ làm cho tôi ngất xỉu. Khi định thần,
tôi nhanh chóng đánh giá tình hình. Trước mặt chỉ có một đối thủ. Tận
dụng một giây sơ ý của y, tôi đã bất ngờ giáng trả một cú đạp bất ngờ vào
mỏ ác, nó phải ôm bụng gục xuống. Thêm một quả đấm móc quai hàm nứa
khiến nó ngất lịm. Sợi dây dùng để thắt cổ tôi đã trở thành dây trói nó.

- Trời ơi! Ông đã không "hô hoán lên chứ!"

- Thưa bà không. Tôi hiểu rằng cầu cứu sự can thiệp của cảnh sát lúc

này là quá sớm. Tôi tiến về phía cửa bên nhìn vào trong thì thấy một cuộc
ẩu đả câm lặng đang diễn ra. Cả đôi bên đều muốn giữ kín cuộc tranh chấp.
Tôi nhận ra hai cận vệ quen thuộc của bà nên đã nhảy vào hỗ trợ cho họ.
Hung thủ thứ hai bị bắt gọn. Những người cận vệ của bà đã nhận diện được
hai tên này là Sáu Dê và Tám Lửa. Hai tên mật nhập được tiêm thuốc mê
để chờ lệnh bà chủ.

- Nó có khai là người của ai không?

- Dưới mũi dao, nó đã không dám ngậm miệng. Chúng tôi định đưa nó

lại đây ngay bây giờ, nhưng còn phải chờ xe.

- Cảm ơn anh đã giúp tôi.

- Thưa bà đây là nghĩa vụ của tôi - Vừa nói tướng Đức vừa liếc mắt

nhìn bộ mặt lo âu của Chu Bội Ngọc.

- Liệu xung quanh có ai biết chuyện gì đã xảy ra không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.