SAO ĐEN - Trang 122

SAO ĐEN

Triệu Huấn

www.dtv-ebook.com

Quyển 1

Chương 9: Viên Trung Uý Cô Đơn

Lần đầu tiên tôi đến Đà Lạt, thành phố nghỉ mát nổi tiếng này. Không

khí se lạnh hơi thu làm tôi nhớ tới quê hương ngoài Bắc. Không biết mẹ tôi
và chị tôi hồi này ra sao? Những bức điện công tác của cậu tôi có một lần
nhắc đến là chị Huệ đã di dạy học. Ngoài ra không biết gì thêm. Tôi vẫn
giữ nếp báo cáo hàng tháng, nhưng chúng tôi cũng không lạm dụng để nói
nhưng chuyện riêng tư.

Anh chị tôi được mời đến nghỉ trong một dã thự của nhà điền chủ

Huỳnh Quốc Bửu. Đó là một tòa lầu hai tầng xinh xắn xây theo kiến trúc Ý.
Những khuôn cửa gô-tích, những bao lơn rộng tràn đầy ánh sáng và những
giàn hoa giấy. Ngoài vườn có những pho tượng bằng đá trắng, những bể
nước có vòi phun. Nhưng cũng có cả những bộ chậu cảnh bằng sứ phương
Đông nhiều hình nhiều vẻ và phong phú như một bộ sưu tập. Những thứ
sang trọng sạch sẽ này hoàn toàn tương phản với dáng điệu và phục sức
khắc khổ của người chủ nó. Hai đứa con ông cũng giống cha như đúc, trừ
bộ quần áo bên ngoài. Chúng tôi làm quen với nhau rất nhanh. Khi Kim
ngỏ ý muốn được có cỗ xe ngựa để đi thăm rừng cao nguyên thì cậu con
lớn Huỳnh Thái và cô em Huỳnh Liên hứa sẽ cố tìm được những thứ đó
cho chúng tôi.

Đúng như điều mong đợi, sáng hôm sau đã có một chiếc xe ngựa đỗ

trước dã thự. Hai con ngựa một bạch, một hồng rất đẹp đang giậm chân chờ
xuất phát. Người xà ích mời chúng tôi lên xe.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.