SAO ĐEN - Trang 1295

- Đừng ngại Cha ạ. Căn nhà này là vương quốc của những người

chống cộng trước đây cả.

- Lâu mới lại gặp nhau, ta nên nói chuyện vui thôi?

- Thưa Cha, tôi đang nói chuyện vui đấy chứ... Tôi đã nghe Cha đốt

đuốc đi tìm minh chủ. Ha ha ha! Cha có biết minh chủ là ai không? Thì lại
gặp ngay ông Hoàng Quý Nhân. Tóm lại là vẫn những con người của thập
kỷ sáu mươi. Than ôi! Tao nhân, mặc khách đâu rồi? Hiền nhân quân từ
đâu rồi, quay đi quẩn lại vẫn cái đĩa hát cũ mèm của những bài ca hành
khất. Tôi đã thất vọng hoàn toàn và nhận ra cuộc sống ẩn dật mới là thích
hợp.

- Thưa giáo sư, ở đất này không tìm đâu ra nơi ẩn dật. Tôi phải khoác

áo chùng thâm nấp dưới bóng tượng Chúa mà cũng không yên!

- Hơi đồng và mùi son phấn đã lùa vào mọi khe kẽ cuộc đời!

- Thưa giáo sư, không phải những dục vọng thấp hèn mà vì nỗi đau

của đàn chiên khiến tôi không đang tâm ngồi yên được.

- Ôi! Cha thực là một đấng cao đạo. Cha có thể hiển thánh như những

vị tông đồ tử vì đạo.

- Tôi cũng có tham vọng đắc đạo như ông khao khát tự do vậy!

Đỗ Thúc Vượng mỉm cười với vẻ nghi ngờ, nhưng ông đã chuyển

sang đề tài khác.

- Hôm nay Cha đến đây chắc cũng vì nỗi khổ của con chiên?

- Không hẳn là như thế. Có một việc nhỏ, tôi muốn bàn với bà Lili.

- À xin lỗi, sự có mặt của tôi có thể làm gián đoạn công chuyện của

Cha. Cho phép tôi về trước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.