nó. Tuy nhiên đối với Việt cộng thì cũng còn nhiều ngoại lệ, nó không khớp
với những tỉ số của ông nêu ra. Một vấn đề ta phải nghiên cứu thêm cho
phù hợp với thể trạng người Việt.
- Liệu anh có làm được điều gì hơn Frisman không?
- À, có chứ, ở một phương diện nào đó. Tôi đã nên lên một phương
pháp rất mới và được đồng sự thán phục. Đó là phương pháp tác động thần
kinh gián tiếp. Nó cũng đơn giản thôi nhưng rất hiệu quả và đang được áp
dụng phổ biến trong các phòng thẩm vấn. Đó là đánh chồng để hỏi vợ, đánh
cha để hỏi con, đánh em để hỏi chị, vân... vân... và ngược lại. Anh đã được
chứng kiến người ta cho đứa con nít "đi tàu bay" trước mặt mẹ nó chưa? Ít
có người mẹ đứng vững được trước tiếng kêu thảm khốc của con nhờ đó
mà ta tìm ra ánh sáng, tìm ra sự thật.
- Chính anh đã làm thí nghiệm đó.
- Không, sẽ có một số người làm việc đó. Tôi chỉ tư duy sáng tạo,
quan sát nhiều lần để tìm những xác suất có ích. Anh không nên lầm lẫn
giữa Nien Bo và những tên ném bom nguyên từ xuống Hi-rô-si-ma. Bàn tay
tôi, anh xem tất cả đều sạch bóng. Ngay cả La-bô của tôi cũng tuyệt vời nó
láng bóng như một bệnh viện hiện đại và chắc chắn là ít vi trùng hơn một
bệnh viện. Anh có muốn sẵn sàng tham quan cái la-bô tuyệt vời của tôi
không?
- Rất hân hạnh. Tính tò mò nghề nghiệp thúc đẩy tôi. Tôi muốn hiểu
thêm tên trung tá cảnh sát ác ôn này một cách sâu sắc.
- Xin mời. Anh là sĩ quan điện toán, chắc anh ưa kỹ thuật hiện đại.
Tiếc là la-bô của tôi chưa có máy điện toán. Tôi cũng muốn trang bị để nó
tính toán thống kê lưu trữ giúp tôi.
- Bên Tổng nha cũng có máy điện toán chứ?