SAO ĐEN - Trang 612

Bạch Kim vụt nghĩ ra có thể để Quang Trung đi Voca City một mình

chuyển tin khẩn cho chồng. Quang Trung đã trở thành một chàng trai thực
sự rồi. Mười tám tuổi. Cao một mét sáu tám, đẹp trai và thông minh. Con
đã thừa kế được những phẩm chất tốt nhất của Dung và Nghĩa, lại hấp thụ
được một nền giáo dục nghiêm túc, khuôn phép, chặt chẽ của gia đình nên
có vẻ chững chạc trước tuổi. Nó lại đã hiểu rõ được công việc của ba má
nên có giao nhiệm vụ cho nó, Bạch Kim cũng yên tâm. Ở tuổi này, mẹ nó
cũng đã bước vào cuộc chiến đấu thực sự.

- Hay là thế này nhé. Mai mẹ đến Assia Tourism mua vé cho con. Con

sẽ đến thăm ba vài ngày. Có một việc cần má muốn con nói với ba. Được
không?

- Dạ được chứ ạ. Má hãy tin con, con lớn rồi, con đi một mình có sao

đâu.

Bạch Kim viết lại tình hình vào một mảnh giấy bắt con học thuộc rồi

cô đốt đi. Cô kiểm tra lại nhận thức của con. Chuyến công tác đầu tiên phải
vừa sức để chắc thắng. Nó sẽ khích lệ con những bước tiếp sau.

- Con sẽ nói đúng như vậy cho ba nghe, nhưng tuyệt đối không cho ai

biết. Đây là những điền tuyệt mật, con hiểu chứ?

- Dạ, con hiểu.

Hôm sau cả nhà tiễn Bạch Kim và Quang Trung ra sân bay. Nhưng

Quang Trung bay đi Westland, còn Bạch Kim thì đến Hồng Kông. Tôi nhận
được điện báo con trai sang thăm mà hết sức ngạc nhiên. Tại sao má nó
không đi lại để mình cháu đi. Hay Bạch Kim ốm? Hoặc giả có sự nghi ngờ
nho nhỏ nào đó mà phải cử thằng bé đi giám sát chàng? Nếu đã định "kiểm
tra" thì sao lại phải đánh điện báo trước? Thật không sao giải thích nổi.

Mười sáu giờ chiếc Boeing 707 của hãng Panam hạ cánh xuống sân

bay Voca City. Tôi đứng ở lối ra để chờ cháu. Cháu trai của tôi xuất hiện

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.