SAO ĐEN - Trang 645

Tôi nhìn Kim, Kim nhìn tôi và cô đã hiểu ra. Kim không nói gì, đi lại

bên tôi, vòng tay lên cổ và tựa đầu vào vai tôi, mỉm cười:

- Anh chị mở rượu mừng chúng em đi!

Trong khi anh tôi lúng túng cảm động cố bật nắp chai sâm-banh thì chị

Ngọc chạy lại ôm lấy cả hai chúng tôi nước mắt lưng tròng.

- Chúc mừng hai em hạnh phúc. Đây là điều mong mỏi của anh chị từ

nhiều năm nay.

Riêng cháu Trung thì chẳng lạ gì chuyện này. Chán giúp bác bày cốc

ra bàn rồi vội lấy máy ảnh để mừng lễ đính hôn của... ba má!

Tôi đến Westland, công việc đầu tiên là gặp đồng chí Tám để chuyển

những tin tức trên về nước. Ba ngày sau tôi nhận được điện trả lời. Trung
tâm hứa sẽ chuẩn bị "đón tiếp" phái đoàn của tôi một cách hoàn chỉnh, chu
đáo. Cấp trên chỉ thị cho tôi trước mắt phải theo sát chương trình T20-20
của C.C.C. vì đó là một hành vi tội ác rất nguy hiểm đối với sinh mạng của
nhiều người.

Tôi quyết định chọn Pandon làm địa điểm thường trú. Tôi gọi điện cho

Tùng Lâm và anh đã đến quán trọ thăm tôi ngay. Tôi cảm thấy anh già đi
nhanh chóng. Bộ tóc ngắn đã bạc trắng, mi mắt hum húp, những nếp nhăn
trên trán hằn sâu, cơ thịt trên má chảy sệ xuống. "Bộ râu Clark Gable"1
(Tài tử điện ảnh nổi tiếng của Mỹ có bộ râu đẹp) rất điển trai xưa kia của
anh không được tỉa sửa, dài ra một cách hoang dã. Cái nhìn đượm vẻ lo âu,
còn nụ cười của anh cũng buồn bã.

- Anh đau hay sao mà trông thay đổi vậy? - Tôi hỏi.

- Đâu có. Ôi nếu mình bị bịnh gan, bịnh phổi rồi đổ quách đi lại hay

hơn. Bác sĩ kiểm tra bảo mình phải kiêng rượu và xa các em. Mình đã chữa
bệnh như sau: Bỏ rượu trước, chỉ uống la-ve, coca-cola qua quít thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.