SAO ĐEN - Trang 818

- Eugenie Mộng Vân. Mười nghìn đô-la. Chase Manhattan New York.

Ông viết đi.

- Warrens trao ngân phiếu và nhận lấy cuộn phim. Mộng Vân xúc

động lấy khăn tay thấm thấm khóe mắt.

- Bà thấy tiếc chăng? - Warrens hỏi với giọng châm biếm.

- Đúng là tiếc thật. Khi họa sĩ phải bán đến bức chân dung tự họa cuối

cùng, nhà văn phai bào mòn cuộc đời ra để sống bằng tập hồi ký cuối cùng,
cũng có nghĩa là anh ta chẳng còn gì trong tay nữa. Anh ta đã bước tới suy
tàn!

- Giá bà nói hai mươi ngàn tôi cũng chịu! - Warrens trêu tức.

- Chẳng đến, nhưng mười lăm thì có thể. Nhưng thôi đồng nghiệp với

nhau một là một, hai là hai, cần cái chữ tín.

- Đồng nghiệp thân mến ạ, tôi hy vọng đây là lần cuối cùng chúng ta

cộng tác với nhau.

- Vội vàng thế ông Warrens? Sợ có lúc ông lại phải thay đổi quan

điểm? - Mộng Vân cười rất kẻ cả.

Tiễn chân Mộng Vân ra khỏi cửa, Waarrens mới nhổ nước bọt và nói

với Bảy Dĩ:

- Trước đây tôi ghê tởm Vi xi, còn bây giờ thì tôi ghê tởm cả hai dân

tộc "Do Thái phương Đông" này, ghê tởm cả cái giống da vàng các anh!

Đáng lẽ phải tức giận hay xấu hổ thì Bảy Dĩ lại nhe răng ra cười rất

thoải mái. Niềm lạc quan này bỗng lây lan sang cả Warrens. Thế là cả hai
cùng cười rũ, cười đến chảy nước mắt ra. Cuối cùng Warrens mới buông
một câu kết luận:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.