SAO TRÊN TRỜI RẤT XA, SAO CỦA ANH THẬT GẦN - Trang 109

Thư Dập ngẩn ra, sau đó nói: “Không sao, hôm nào đi làm cô đem cho

tôi là được.”

Phồn Tinh lo lắng không yên. “Chiếc nhẫn đắt như vậy, tôi sợ làm mất

lắm.”

Khi còn ở Tam Á, ngày nào cũng có chuyện xảy ra, lòng dạ rối bời

nên cô nhất thời quên luôn chuyện cất chiếc nhẫn. Nếu như mất thật thì làm
thế nào đây, có bán cô đi cũng chưa chắc đã đủ tiền để đền.

Thư Dập nói: “So với tình cảm, mọi thứ đều là rẻ.” Câu nói này vừa

buồn bã vừa thất vọng, có lẽ chỉ những người đã trải qua mới hiểu được.
Anh mở tủ rượu, chọn một chai rượu vang, nói: “Có muốn uống một ly
không?”

Phồn Tinh gật đầu, cảm xúc khi bị thất tình xảy đến theo từng lúc, lúc

bạn nghĩ đã ổn rồi thì bỗng một ngày lại xuất hiện khiến lòng bạn chua xót.
Có đôi khi bạn không chống đỡ nổi, muốn uống thứ gì để kìm nén nỗi chua
xót đó.

Thư Dập chọn ra trong một đống đĩa DVD, hai người ngồi trên thảm

vừa xem phim vừa ăn khoai tây và uống rượu vang.

Phồn Tinh vốn không biết uống rượu vang đỏ nên chỉ cảm thấy vị

tannin, nhưng sau khi uống liền vài ly thì cảm thấy rượu cũng không tệ.

Thư Dập nói: “Một số trang trại sản xuất rượu ở Pháp cho phép khách

du lịch nghỉ lại qua đêm. Hằng ngày, khách du lịch không làm bất cứ việc
gì, chỉ ở trong trang trại nhìn họ đổ rượu vào thùng bằng gỗ sồi, sau đó thì
uống rượu từ sáng sớm, ăn với các loại bánh mì và pho mát, cứ thế uống
đến chiều, người nào cũng liêng biêng. Cũng có khi họ đi dạo bộ trong
vườn nho, đi mãi đi mãi, đến chiều tối sương bắt đầu xuống, sương cứ thế
bay bay đến khi chẳng nhìn rõ giàn nho đâu thì lại đến một trang trại sản
xuất rượu nho khác và uống tiếp.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.