SAO TRÊN TRỜI RẤT XA, SAO CỦA ANH THẬT GẦN - Trang 107

Thư Dập không cả ngước mắt lên, chỉ lạnh lùng nói: “Chào cậu!”

Phồn Tinh vẫn vô cùng hoảng hốt, không biết tại sao sếp vừa mở

miệng đã giới thiệu cô là bạn gái của anh.

Thư Dập liền ngoảnh sang hỏi Phồn Tinh: “Em và bạn đến đây ăn bít

tết à?” Không đợi cô trả lời, anh nói tiếp: “Đừng ăn nữa, về nhà anh làm
cho em ăn.”

Thư Dập nắm tay cô quá chặt nên cô cảm thấy hơi đau. Chí Viễn bất

giác bật cười, nói như tự chế giễu mình. “Hân hạnh gặp anh, tiền bối Thư.”

Thư Dập hơi nheo mắt, nói: “Đừng gọi tôi là tiền bối, tôi chỉ học ở đại

học P nửa năm rồi nghỉ, không xứng với hai chữ tiền bối đâu.”

Chí Viễn không nói gì, nhưng Phồn Tinh biết anh đang rất giận, lúc

giận gân trên cổ anh cứ này lên. Phồn Tinh rất buồn, không muốn ở lại đây
thêm một giây nào nữa.

Thư Dập nói: “Xin lỗi, chúng tôi đi trước đây. Úc Điềm, lần sau gặp

nhé!”

Bước ra ngoài, họ cứ thế đi thẳng đến bãi đỗ xe, nhưng Thư Dập vẫn

nắm chặt tay cô. Lúc bước đến bên cạnh xe anh thì nước mắt cô đã lã chã
tuôn rơi.

Thư Dập lái xe rất nhanh, chỗ này vốn rất gần nhà anh, chẳng mấy

chốc anh đã lái xe vào tầng hầm của khu nhà, ở đây có thang máy dẫn
thẳng lên tầng.

Phồn Tinh mượn nhà vệ sinh của sếp để trang điểm lại vì trận khóc

vừa nãy đã làm trôi sạch phấn son. Cô hạ quyết tâm rằng đây sẽ là lần cuối
cùng cô đau buồn vì chuyện tình cảm này. Tất cả chuyện cũ sẽ coi như là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.