SAO TRÊN TRỜI RẤT XA, SAO CỦA ANH THẬT GẦN - Trang 116

Phồn Tinh thầm nghĩ, đúng là công ty từ trên xuống dưới toàn kỹ sư

nam, anh giám đốc phòng quan hệ công chúng này đã làm trong ngành bao
nhiêu năm, vậy mà bây giờ lại bị đám kỹ sư kỹ thuật đồng hóa thành kẻ
ngốc.

Phồn Tinh đang lo lắng về bữa trưa của sếp. Thư Dập tuy không kén

ăn, nhưng nếu đồ ăn vừa miệng, anh sẽ ăn nhiều hơn, nếu đồ ăn không vừa
miệng, anh chỉ ăn hết món chính. Mặc dù anh chưa bao giờ nói gì, nhưng
nếu suất cơm đó còn thừa thì thư ký sẽ cảm thấy như bị tát vào mặt.

Cô không thể ngày nào cũng hỏi sếp hôm nay ăn gì, thế nên cô hận

không thể làm theo Lão thái thái trong Hồng Lâu Mộng, sẽ lưu tất cả các
món ăn trong thiên hạ vào bảng excel để mỗi ngày chọn một món.

Cô đang mở mấy trang web đặt đồ ăn và rầu rĩ chọn tới chọn lui thì

đột nhiên anh gọi điện tới, nói: “Phồn Tinh, cô vào đây một lát.”

Cô lập tức đứng dậy gõ cửa, nghe tiếng “mời vào” mới đẩy cửa bước

vào văn phòng của sếp. Thư Dập đang ngồi sau bàn làm việc, không biết vì
sao gương mặt anh lại có chút ngại ngùng. Cô hỏi: “Trưa nay sếp muốn ăn
gì ạ?”

“Ừm… không có gì…” Thư Dập có vẻ đang cân nhắc câu chữ. “Một

giờ chiều tôi hẹn khách…”

“Vậy tôi lập tức chuẩn bị cơm trưa cho sếp.”

Biểu cảm trên khuân mặt Thư Dập vẫn khá ngượng ngùng. “Vừa nãy

tôi không chú ý,,, làm sứt một đường chỉ… nhưng quay về nhà thì không
kịp…”

Thư Dập vốn có một bộ com lê dự phòng ở công ty, nhưng kỳ nghỉ Tết

vừa rồi anh đã mang về nhà và không thấy mang đến nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.