SAO TRÊN TRỜI RẤT XA, SAO CỦA ANH THẬT GẦN - Trang 118

Phồn Tinh đáp: “Xong rồi…”

Đúng lúc này, bên ngoài cửa có người gọi to: “Thư Dập! Thư Dập!”

Là giọng của lão Tống.

Vì không muốn ai dị nghị, lúc vào phòng sếp, Phồn Tinh chỉ khép cửa,

hôm nay cũng vậy, thế nên “rầm” một cái, thoắt đã thấy lão Tống đẩy cửa
bước vào.

Phồn Tinh thầm nghĩ, nguy to rồi, trong tay cô đang cần quần của Thư

Dập. Tin đồn bên ngoài vẫn chưa hết, đồng nghiệp trong công ty không biết
phản ứng thế nào, lần này nếu tin đồn nổi lên tứ phía, cô có nhảy xuống
sông Hoàng Hà chắc cũng không rửa sạch được nỗi oan khuất. Trong đầu
cô vẫn chưa nghĩ ra cách giải thích nào cho hợp lý, nhưng nói thì lâu làm
thì nhanh, Thư Dập bỗng giơ tay kéo cô vào phòng vệ sinh.

Phòng vệ sinh không bật điện, tối om om chẳng nhìn thấy gì, Phồn

Tinh muốn hét lên theo bản năng nhưng Thư Dập đã giơ tay bịt miệng cô
lại.

Cô vẫn chưa hoàn hồn thì đã nghe thấy lão Tống ở bên ngoài nói to:

“Thư Dập, cậu đang làm cái gì thế? Thư Dập! Ơ, người đâu rồi…”

Hình như lão Tống đang đi đi lại lại trong phòng, còn Phồn Tinh chỉ

nghe thấy tiếng tim mình đập thình thịch. Lưng cô dán chặt vào bức tường
đá hoa bên cạnh, cách một lớp áo vẫn thấy lạnh, liền cố gắng đứng thẳng để
không đụng vào sếp, nhưng tay anh vẫn đang bịt miệng cô, hơi thở của anh
phả xuống đầu cô khiến mấy sợi tóc hơi lay động. Phồn Tinh run bắn, cảm
thấy như đang bị nhốt trong chuồng mãnh thú, sau lưng là con báo đen
hung hãn, nhanh nhẹn, móng vuốt sắc nhọn chỉ chực vồ mồi.

May mà lão Tống đi một vòng quanh văn phòng, không thấy ai lại đi

ra. Nghe thấy tiếng bước chân xa dần và tiếng đóng cửa, con báo đen sau

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.