SAO TRÊN TRỜI RẤT XA, SAO CỦA ANH THẬT GẦN - Trang 119

lưng cuối cùng cũng nới lỏng móng vuốt. Phồn Tinh cố gắng nhìn thẳng
vào cửa phòng vệ sinh, nói: “Đây ạ…”

Thư Dập nhận lấy chiếc quần từ tay cô. Cô nói: “Vậy tôi ra trước.”

Cô bước thẳng ra khỏi phòng vệ sinh, đầu không ngoảnh lại còn tay

đóng chặt cửa, trong lòng băn khoăn không biết có nên viết đơn từ chức
hay không, nếu không sau này sếp nghĩ đến khoảnh khắc xấu hổ trong
phòng vệ sinh lại chẳng muốn bóp chết cô hay sao?

Cô chưa nghĩ xong thì Thư Dập đã bước ra. Anh mặc quần áo xong thì

lại trở thành người lịch lãm, cất giọng ôn tồn hỏi như thường ngày: “Trưa
nay cô ăn gì?”

“Dạ?” Phồn Tinh lắp bắp, đầu óc vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo sau

chuyện vừa xảy ra.

“Cô khâu quần giúp tôi, tôi mời cô ăn cơm.”

Phồn Tinh thầm nghĩ hay là tạm thời chưa từ chức vội, hình như sếp

định nhanh chóng quên chuyện này đi thì phải. Mà chế độ đãi ngộ của công
ty tốt như vậy, quyền lợi của cô còn chưa thực hiện, sao có thể từ chức
được chứ!

Phồn Tinh biết điều nói: “Hay là ăn ở quán nào gần cửa hàng quần áo,

nhân tiện mua luôn ạ.”

Họ đến quán ăn cạnh cửa hàng quần áo ăn cơm niêu. Phồn Tinh nhớ

đến lời của giám đốc phòng quan hệ công chúng, gọi thêm đùi gà cho sếp.
Ăn xong, họ nhanh chóng đi mua quần. Thư Dập chân dài, vóc dáng chuẩn,
mặc âu phục rất đẹp. Phồn Tinh cũng hay đến cửa hàng này mua áo lót, tất,
cà vạt cho anh nên nhân viên bán hàng nhận ra cô, thấy cô hôm nay dẫn
theo nam giới thì cười híp cả mắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.