SAO TRÊN TRỜI RẤT XA, SAO CỦA ANH THẬT GẦN - Trang 172

Cô vốn đang ăn bánh niên cao, uống trà long nhãn, thời tiết trong lành,

ánh nắng tràn ngập khắp nơi, vô cùng ấm áp, ngay cả cây xương rồng trông
cũng mập mạp đáng yêu, sau đó Thư Dập đột nhiên ném cái áo đi vào cúi
xuống hôn cô.

Cô ngồi trên giá để hoa, bị nụ hôn của anh doạ cho sợ hãi ngửa người

về phía sau và bị mất thăng bằng, khiến cả người và giá để hoa đổ ầm
xuống. Lúc đó Thư Dập cũng rất sợ hãi, vội vàng ôm cô dậy, hỏi cô có đau
đầu không, có đau tay không có đau chân không, sau đó định ôm cô chạy
xuống tầng.

Cô lại chẳng thấy đau ở đâu, chỉ cảm thấy anh đang làm cô sợ hãi, vội

vàng nhắc nhở: “Tôi không sao, anh mau đi đi, có đồng nghiệp kìa!”

Phồn Tinh cũng không biết vì sao lại chột dạ như thế, đi thuyết phục

Thư Dập rằng mình không sao, suýt chút nữa cô còn tập bài thể dục ở trước
mặt anh, tóm lại là vừa dụ vừa dỗ Thư Dập xuống lầu trước. Cô thấy áo
vest của anh đang che ống kính camera thì bất giác bật cười, bước đến lấy
xuống, kết quả là lúc kéo áo không hiểu sao lại bị dãn dây chằng.

Cô cũng không biết mình bị dãn dây chằng là vì cú ngã hay là do động

tác kéo áo xuống, cũng có thể do cô bị viêm gân từ trước, tóm lại là buổi
chiều cô phát hiện cổ tay phải của mình ngày càng đau, không thể gõ bàn
phím được, sau đó thì bắt đầu sưng đỏ nên mới xin nghỉ đến bệnh viện.

Lúc từ bệnh viện đi ra thì cũng là giờ làm, cô về đến khu nhà mình thì

thấy Thư Dập đang đứng đợi cô, xe của anh không có thẻ đỗ xe của khu
nên không thể vào, Phồn Tinh đành phải đăng ký gửi xe khách. Anh xách
hai túi thực phẩm lớn mua ở siêu thị, theo cô lên lầu.

Cô muốn tới giúp đỡ nhưng bị Thư Dập cầm túi đá ấn ngồi xuống xô

pha, đành ngoan ngoãn chườm đá, nhìn anh tất bật trong bếp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.