SAO TRÊN TRỜI RẤT XA, SAO CỦA ANH THẬT GẦN - Trang 175

Thư Dập cũng đờ ra một lúc, lập tức hỏi: “Vậy tôi trốn ở đâu?” Phồn

Tinh chỉ vào phòng vệ sinh, nghĩ không đúng bèn đẩy anh vào căn phòng
trống mà cô thường tập yoga trong đó, đang định khoá trái cửa thì Thư Dập
bỗng nhìn thấy đồ ăn trên bàn. “Chờ đã!”

Anh chạy ra lấy bát đũa của mình, tiện tay để trên bàn uống nước

trong phòng, sau đó nhanh chóng cởi tạp dề khoác lên người Phồn Tinh rồi
buộc dây cho cô.

Phồn Tinh lóng ngóng khoá cửa phòng, dùng một tay chỉnh lại mái tóc

rồi mới ra mở cửa.

Tiểu Cần cầm bó hoa, cười híp mắt gọi: “Chị Phồn Tinh!”

Đúng lúc đó, Phồn Tinh đột nhiên nhìn thấy chiếc áo khoác của Thư

Dập đang treo trên giá sau cánh cửa...Cô nhanh trí để mọi người vào hết,
lấy thân mình che chiếc áo, dựa vào cửa nói: “Xin chào, xin chào! Mời
vào! Mọi người mau vào đi!”

Nhân lúc mọi người ồ ạt bước vào, cúi đầu cởi giày dép, cô nhanh

nhẹn lấy áo xuống, một tay vội vàng cuộn lại nhét vào trong ngăn tủ, động
tác dứt khoát, chỉ có điều tay phải không được linh hoạt làm cánh tủ đóng
lại “rầm” một tiếng, tim cô suýt vọt lên tận cổ, may mà không ai phát hiện
ra. Cô nói: “Nhà cửa bừa bộn, mọi người cứ tự nhiên nhé!”

Tống Quyết Minh hỏi: “Phồn Tinh, tay em thế nào rồi, có đỡ chút nào

không?”

Phồn Tinh chưa kịp trả lời, các đồng nghiệp đã tranh nhau nói: “Phồn

Tinh, hoa để ở đâu?”, “Bọn chị mang cho em ít đồ ăn, em để vào tủ lạnh,
lúc nào ăn thì quay lò vi sóng nhé!”. “Phòng của chị Phồn Tinh đẹp quá,
đẹp thật đấy!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.