SAO TRÊN TRỜI RẤT XA, SAO CỦA ANH THẬT GẦN - Trang 178

Tống Quyết Minh nói: “Hằng ngày em chăm chỉ tận tuỵ, pha cà phê

còn sợ cậu ta bị bỏng, để nhiệt độ vừa phải mới mang vào cho cậu ta, em bị
dãn dây chằng mà cậu ta không tới thăm em thì chẳng ra làm sao, chẳng có
tình đồng nghiệp gì cả! Để anh gọi cho cậu ta!”

Phồn Tinh vội vàng ngăn lại: “Đừng, đừng ạ! Tống tổng, tay em thật

sự không sao cả, ngày mai có thể đi làm rồi mà.”

“Ngày mai em còn muốn đi làm sao? Anh sẽ xin Thư Dập cho em

nghỉ phép thêm một ngày.”

Tống Quyết Minh không nói không rằng, cầm di động gọi điện cho

Thư Dập.

Phồn Tinh chỉ biết mở to mắt nhìn, không thể cản nổi, âm thầm cầu

mong Thư Dập có cầm theo di động và chỉnh sang chế độ rung.

Thư Dập ở phía sau cánh cửa nghe thấy thế cũng lập tức lấy điện

thoại...Nhưng sờ túi bên trái thấy không có, túi bên phải cũng không...Cuối
cùng anh cảm thấy như có sét đánh trên đỉnh đầu, lần đầu tiên trong cuộc
đời anh toát mồ hôi lạnh.

Phồn Tinh ở bên ngoài càng cảm thấy như bị sét đánh trên đỉnh đầu, vì

tiếng chuông điện thoại quen thuộc vang lên trong tạp dề của cô. Cô vạn
lần không ngờ Thư Dập lại để di động trong tạp dề. Bình thường cô luôn có
thể chuyển nguy thành an, nhưng bây giờ thì lực bất tòng tâm. Trong đầu
cô lúc này hoàn toàn trống rỗng, mắt chỉ nhìn thấy cây cải thảo trong bếp,
nghiêm túc nghĩ ngợi xem có nên đập đầu vào cây cải thảo đó để ngất đi
không, đỡ phải đối phó với tình huống khó xử này.

Khoảng hai, ba giây sau, cô tự nhiên như không lấy điện thoại từ trong

tạp dề ra, nói: “Xin lỗi, em nghe điện thoại một chút.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.