SAO TRÊN TRỜI RẤT XA, SAO CỦA ANH THẬT GẦN - Trang 179

Tống Quyết Minh nhìn chiếc điện thoại trong tay cô, lại nhìn vào

chiếc điện thoại trong tay mình.

Phồn Tinh vô cùng may mắn khi điện thoại của cô và của sếp cùng

hãng cùng kiểu, năm ngoái khách hàng đã tặng cho họ loại mới nhất, giống
hệt nhau. Có thể là giọng điệu của cô quá chân thật nên tất cả mọi người
đều không cảm thấy khác lạ. Cô đi vào bếp, lập tức bấm nút tắt nguồn, sau
đó mới giả vờ nghe điện thoại.

“Mẹ ạ, vâng được ạ, vâng...Thôi mẹ nhé, đồng nghiệp của con tới,

vâng, được ạ, con chào mẹ…”

Lúc bước ra khỏi phòng bếp, Phồn Tinh cảm thấy mình có thể giành

giải Oscar cho nữ diễn viên chính xuất sắc nhất.

Tiểu Cần nhìn Tống Quyết Minh cầm điện thoại thất thần thì tò mò

hỏi: “Tống tổng, anh gặp được Thư tổng không ạ?”

Tống Quyết Minh ra sức lắc đầu, nói: “Thật kỳ lạ, tắt máy rồi.”

“Di động hết pin, hoặc có thể là đang lái xe, tín hiệu không tốt…”

Tiểu Cần nói.

Tống Quyết Minh lắc đầu rồi bỗng nhiên lại gật đầu, nói: “Lát nữa tôi

gọi lại cho cậu ta.”

Phồn Tinh định gọt hoa quả mời mọi người. Chị Uông nói: “Không

cần đâu em, tay em đang thế kia, mà cũng muộn rồi, bọn chị giờ nên về
thôi, em nghỉ sớm đi!”

Đồng nghiệp đến nhanh mà đi cũng nhanh, họ thi nhau chào tạm biệt,

còn không cho Phồn Tinh ra tiễn, như một đàn ong vỡ tổ. Phồn Tinh đóng
cửa lại rồi thở phào một hơi, cô định thần lại và nhanh chóng chạy đến mở
cửa căn phòng kia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.