SAO TRÊN TRỜI RẤT XA, SAO CỦA ANH THẬT GẦN - Trang 207

“Ánh sáng mùa xuân” đột ngột tràn ra khiến Cao Bằng trợn mắt há

mồm. Cố Hân Nhiên vừa hét to vừa kéo chiếc khăn tắm và đạp hắn một cái.

“Anh còn dám nhìn!” Cố Hân Nhien đã đạt đai đen tứ đẳng môn

Taewondo, chỉ một cú đạp đã có thể khiến người khác bị thương rồi. “Đồ
dê già! Bà đây sẽ cho ngươi tuyệt đường con cái!”

Lúc Phồn Tinh chạy đến nơi thì thấy Cao Bằng đang ôm chân, đầu

toát mồ hôi hột, nếu lưng hắn không dựa vào tường thì có lẽ đã nằm sống
soài dưới đất rồi.

Dù gì trong thời khắc cuối cùng Cố Hân Nhiên đã nể tình đạp chệch

vài phân, tha mạng cho hắn. Tuy thế, đùi của Cao Bằng cũng bị thâm tím
một mảng, đương nhiên lúc này hắn không hề biết, chỉ ôm chân giận dữ
gầm lên: “Cô...Sao lại là cô!”

Cố Hân Nhiên nhanh chóng đóng cửa rồi chạy đi khoác áo choàng

tắm, sau khi đi đã mặc cẩn thận, kín đáo rồi mới ra mở cửa, hai tay khoanh
trước ngực, khí thế hung hăng.”Tôi thì sao nào? Có bản lĩnh thì đến cắn tôi
đây này!”

Cao Bằng hận đến nỗi nghiến răng ken két. Đúng lúc đó Phồn Tinh

chạy đến.”Sao thế? Xảy ra chuyện gì vậy?”

Cao Bằng nước mắt lưng tròng, có cảm giác bị cả thế giới này ức hiếp.

Hắn chỉ vào đống trái cây lăn lóc ở hành lang và cả bó hoa tươi, tủi thân
không nói nên lời.

Phồn Tinh đành phải hỏi Cố Hân Nhiên: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện

gì?”

“Tớ vừa mở cửa thì gặp ngay dê già!”

“Ai là dê già chứ! Tôi đến tìm Phồn Tinh.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.