SAO TRÊN TRỜI RẤT XA, SAO CỦA ANH THẬT GẦN - Trang 234

Trong gia đoạn khó khan nhất của tuổi trẻ, cô cũng từng hận bố mẹ

mình, không hiểu tại sao họ lại sinh mình ra. Sau khi ly hôn, họ đều xây
dựng gia đình mới, cô trở thành một sự phiền phức, phải cẩn thận sống giữa
hai người nọ. Một thời gian dài cô đã nghĩ, có thể lớn nhanh hơn một chút
không, trưởng thành rồi thì có thể kiếm tiền và sống tự lập, sẽ không phải
nhìn mặt bố mẹ để sống nữa.

Nhưng chỉ cần nghĩ đến buổi chiều đi nhổ răng đó, trái tim cô lại như

cái thạch, mềm ra và run rẩy. Trái tim phụ nữ thường tinh tế và nhạy cảm,
khi không nhận được nhiều tình yêu thương thì chỉ cần có một chút quan
tâm, yêu thương từ người khác cũng khiến họ biết ơn và khắc sâu trong
tim.

Khi còn là một đứa trẻ, cô đã thực sự được yêu thương, chăm sóc như

viên ngọc quý, ít nhất là trong một buổi chiều.

Phồn Tinh không biết Thư Dập tỉnh dậy từ lúc nào, có thể là lúc cô

đang nói chuyện điện thoại với dì Cung, có thể là sớm hơn, lúc cô nhận
điện thoại của mẹ. Anh nắm lấy tay cô, bàn tay anh rất to, ấm áp, ấp trọn
những ngón tay thon nhỏ của cô. Anh hỏi: “Có chuyện gì ậy?”

Phồn Tinh đành kể hết mọi chuyện cho anh nghe.

Thảo nào sắc mặt cô trắng như tờ giấy, tay cũng lạnh, khiến anh

thương xót muốn ôm cô vào long, nhưng vì tài xế đang ngồi phía trước, đây
lại là công ty xe mà họ thường thuê nên tài xế cũng khá quen, anh có chút e
ngại, hơn nữa anh cũng không có thói quen thân thiết với cô trước mặt
người ngoài nên lúc này chỉ nắm tay cô, hy vọng có thể an ủi cô phần nào.

May mà chẳng bao lâu đã đến sân bay, sau khi dỡ hành lý xuống và tài

xế đi rồi, anh nói: “Em không phải sang Mỹ cùng anh nữa đâu, hãy mau về
nhà đi, đưa bố em đến Bắc Kinh kiểm tra lại cẩn thận.”

Phồn Tinh mở miệng, định nói lời từ chối nhưng không thể.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.