SAO TRÊN TRỜI RẤT XA, SAO CỦA ANH THẬT GẦN - Trang 243

có thể đến kiểm tra được. Dì Cung nghe nói đến bệnh viện lớn ở Bắc

Kinh đông người nên phải xếp hàng lấy số, còn nghe nói có người xếp hàng
mấy ngày cũng không láy được số, may mà Phồn Tinh vừa hiếu thuận lại
giỏi giang, đúng là không hổ danh làm việc ở Bắc Kinh. Nghe nói vị
chuyên gia này là người giỏi nhất cả nước về lĩnh vực gan thận, chỉ một
cuộc gọi của Phồn Tinh, người ta đã đồng ý ngày mai cho họ số ưu tiên.

Người Phồn Tinh thật sự cảm kích chính là Thư Dập, anh suy nghĩ chu

đáo, tìm được chuyên gia rất giỏi, chẳng biết anh có phải nhờ vả nhiều
người không.

Thư Dập vừa hạ cánh xuống sân bay Mỹ liền gọi cho cô, nghe nói

không có vấn đề gì thì vội vã cúp máy. Cô cũng không nói chuyện nhiều
với anh, cô biết anh còn phải xử lý nhiều việc quan trọng.

Cô sắp xếp ổn thỏa cho bố và dì Cung xong mới trở về nhà, tắm nước

nóng, nằm trên giường trằn trọc không ngủ được. Cô chưa từng bị mất ngủ
như thế này bao giờ, đành bò dậy tập yoga, tập xong lên giường nằm mà
mắt vẫn mở, không buồn ngủ chút nào. Có lẽ là vì quá lo lắng, ngày mai
đến bệnh viện chẳng khác nào đi nhận bản tuyên án, lần đầu tiên cô căng
thẳng đến mức mất ngủ thế này, thế là cô quyết định lấy điện thoại lướt
Weixin. Cô rất ít khi lướt Weixin giữa đêm thế này, bạn bè cô có người
chụp món ăn ngon post lên để “báo thù xã hội”, có người post cảnh đang
khóc ròng vì phải họp, có người post ảnh cầm xấp tiền trong quán bar, có
người post ảnh chênh múi giờ ở nước ngoài… Cô liền nhấn vài nút like,
sau đó bị Cố Hân Nhiên phát hiện ra, gửi tin nhắn đến: “Sao giờ này cậu
vẫn còn chưa ngủ?”

Phồn Tinh thật thà đáp: “Mất ngủ.”

“Cậu cũng có ngày này à!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.