SAO TRÊN TRỜI RẤT XA, SAO CỦA ANH THẬT GẦN - Trang 349

"Làm cho lão già tức mà chết!" Rồi hắn nói nhẹ như gió thoảng. "Ai

bảo lão nhất định đòi thu mua công ty của anh."

Thư Dập không còn lời nào để nói, không hiểu logic bên trong là gì

nữa, nhưng cũng lờ mờ đoán được chuyện này là thế nào. Anh nói: "Vậy có
phải bây giờ tôi nên trả tiền cậu ngay lập tức?"

"Tiền của lão già nhà tôi." Cao Bằng có chút ủ rũ. "Không biết lão có

thu hồi lại tiền bảo lãnh không, nếu mà như vậy thì có phải anh lại phải vào
tù?"

Thư Dập bình thản nói: "Tôi cũng không biết, lát nữa hỏi luật sư xem

sao."

Cao Bằng nói: "Hôm nay ông ấy đã đánh tôi, có thể thây ông già nhà

tôi quyết tâm đấy, anh đừng xem thường. Bố tôi còn keo kiệt hơn tôi,
không bao giờ đánh trận mà không nắm phần thắng, bên dưới còn nuôi một
đám người rất có năng lực, ông ấy muốn thu mua công ty anh thì nhất định
sẽ làm bằng được."

Thư Dập nói: "Tôi biết rồi, cậu yên tâm." Anh ngừng một lát rồi

khuyên nhủ hắn. "Cậu cũng đừng làm căng quá với bố cậu, dù sao cũng là
bố con, vì một người ngoài như tôi, không đáng đâu.”

Cao Bằng thở dài, nói: "Tôi cũng không ngờ ông ấy lại đánh tôi thật."

"Đánh nhẹ thì cố mà chịu, đánh mạnh thì bỏ chạy là xong." Thư Dập

chẳng mấy khi nói mấy lời khuyên nhủ thế này. "Linh động một chút, đừng
có cứng đầu quá làm bố cậu giận."

Cao Bằng còn có chuyện âm ức khác nhưng không tiện nói, chỉ hậm

hực bảo: "Thế ông ấy có coi tôi là con trai ruột nữa không chứ? Lừa tôi là
bị ốm, làm tôi sợ hết hồn vội vàng bay về, rồi còn vội vàng thay ông ấy đi
công tác, lần này tôi..." Hắn đột nhiên dừng lại, thở dài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.