SAO TRÊN TRỜI RẤT XA, SAO CỦA ANH THẬT GẦN - Trang 383

Lão cáo già kia bất lực nói: “Thế thì làm sao, nó đâu có nhận tôi, cũng

coi như không có.”

Cao Viễn Sơn vô cùng cảm khái. “Con trai của Tri Tân đã lớn bằng

từng này rồi... lại còn xuất sắc như thế...”

Lão cáo già kia nói: “Đúng vậy, thế nên nó mới không nhận tôi, nó

sống tốt là được rồi, dù sao thì cũng có một ngày nó sẽ hiểu ra.”

Cao Viễn Sơn cảm thấy ông hơn hẳn bạn, ít ra là con trai của ông chịu

thừa nhận ông, mặc dù dạo này nó gây sự với ông, cố ý công khai theo đuổi
cô gái trực tổng đài với ý định làm ông tức đến đổ bệnh. Nhưng rồi ông lập
tức thay đổi thái độ, tỏ ra giận dữ, bắt đầu gây sự với lão cáo già trong điện
thoại. “Ông không nói với tôi một tiếng, tôi còn đang thu mua công ty của
Thư Dập kìa, ép nó phải bán công ty riêng cho người ngoại quốc rồi. Ông
nói xem, nếu bị Tri Tân biết được thì có phải bà ấy sẽ giận không thèm
nhìn mặt tôi nữa không?”

“Viễn Sơn!” Người ở đầu máy bên kia buồn bã ngắt lời ông. “Tri Tân

đã qua đời rồi. Bà ấy sẽ không biết đâu.”

Hai lão cáo già phút chốc bỗng trầm hẳn xuống, như đang cùng hoài

niệm về năm tháng xa xôi, hồi tưởng về thời thanh xuân đẹp đẽ và tươi
sáng.

Cao Viễn Sơn nói: “Có một chuyện tôi cứ giữ mãi trong lòng không

hỏi ông, hồi đó ông cãi nhau gì với Tri Tân mà để bà ấy phải mang con bỏ
đến Thượng Hải?”

Lão cáo già ở đầu máy bên kia trầm mặc hồi lâu rồi thẳng thắn đáp:

“Vì tính nhị nguyên sóng hạt, tôi và bà ấy đã cãi nhau vì kết quả thí nghiệm
nhiễu xạ điện tử. Ông cũng biết Tri Tân là người thế nào rồi đấy, bà ấy rất
nghiêm túc trong khoa học, chẳng ai có thể thuyết phục bà ấy từ bỏ quan
điểm của mình. Mà hồi đó tôi lại trẻ tuổi, nóng nảy... giận quá nên ở luôn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.