SAO TRÊN TRỜI RẤT XA, SAO CỦA ANH THẬT GẦN - Trang 416

Anh sẽ không ở lại trường đại học P để các sư bác, sư thúc, sư tỷ giày

vò nữa.

Muốn ra sao thì ra!

Con trai của tiểu sư muội Tri Tân bỏ đi, các sư bác, sư thúc của khoa

Vật lý trường đại học P chỉ biết đấm ngực giậm chân, vô cùng tiếc nuối.
Hàn viện sĩ sợ đến nỗi vội chạy đến tìm giáo sư tâm lý học giỏi nhất, thảo
luận rốt cuộc bị trầm cảm thật hay giả vờ trầm cảm.

Thư Dập đã phất ống tay áo ra đi như vậy, rời khỏi trường đại học P

mà không mang theo chút vinh quang nào, kết thúc năm thứ nhất đại học
trong sự yêu thương, quan tâm của các bậc tiền bối.

Nhiều năm sau, Thư Dập về nước lập nghiệp, ngày ngày bận rộn,

tuyển một trợ lý nam nhưng anh ta còn không biết lo mấy việc vặt vãnh
bằng anh, hai ngày sau anh ta nước mắt lưng tròng xin được vào làm trong
nhóm nghiên cứu. Anh lại tuyển thư ký, nhưng chưa được mấy ngày đã
không chịu được áp lực liền từ chức, tiếp tục tuyển thư ký từ các phòng ban
khác, có người kiên trì làm được ba tháng thì từ chứ, tiếp tục tuyển, rồi lại
từ chức, muốn điều chuyển người từ các bộ phận khác nhưng họ không
chịu… Cuối cùng Thư Dập ra lệnh cho HR, cho dù thế nào cũng phải tuyển
cho anh một thư ký thích hợp với mức lương cao cũng được.

HR dốc hết tâm sức, đưa ra mức lương khởi điểm cao ngất, cuối cùng

đã nhận được cả đồng hồ sơ xin việc.

Phó tổng giám đốc phòng HR thành thật nói: “Thư tổng, tôi đã chọn

qua rồi, mấy người này có ngực to nhất.”

Thư Dập tăng ca thâu đêm, đúng lúc tâm trạng rất tệ, cáu tiết muốn

ném đống hồ sơ vào sọt rác, cho đến khi anh cúi xuống thì nhìn thấy tấm
ảnh dán trên hồ sơ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.