SAO TRÊN TRỜI RẤT XA, SAO CỦA ANH THẬT GẦN - Trang 45

Từ nhỏ Phồn Tinh đã rất khỏe, sau khi tốt nghiệp ra trường cũng chưa

từng bị ốm, lần này cô bị ốm nặng, sốt cao bất tỉnh, ý thức mơ hồ.

Cô gặp ác mộng, mà cơn ác mộng kinh hoàng nhất là về ngày thơ bé,

khi ấy cô quên mang chìa khóa, bố mẹ lại không có nhà, cô phải gõ cửa nhà
hàng xóm, muốn trèo từ ban công nhà họ vào nhà mình, không ngờ đạp hụt
chân, cứ thế rơi từ tầng bảy xuống, rơi mãi, rơi mãi không chạm đất, bốn bề
giống như chiếc tủ lạnh, gió vù vù thổi tới, cô cứ rơi xuống trong cơn gió
lạnh buốt như thế...

Phồn Tinh còn mơ mình thi đại học, giáo viên nói cô không đỗ đại

học, phải thi lại. Cô biết nếu mình thi lại thì sẽ không bao giờ thi đỗ vào
trường đại học P nên lo lắng toát mồ hôi. Nếu không thi đỗ vào trường đại
học P, cô sẽ khó mà tìm được việc, không có công việc, cô phải làm gì để
nuôi bản thân đây? Nếu cô không nuôi được bản thân, chắc chắn bố mẹ sẽ
không quan tâm đến cô.

Trong cơn ác mộng, cô kêu gào thảm thiết, nhưng dường như không

thể phát ra âm thanh nào, không có ai tới cứu cô.

Ngay cả Chí Viễn cũng không cần cô nữa.

Lúc Phồn Tinh tỉnh lại, phát hiện mình đang nằm trên giường, trong

một căn phòng lớn rất sạch sẽ, ngoài cửa sổ là mặt biển xanh ngắt, gió biển
thổi vào tấm rèm trắng cạnh giường, trên ban công kín hoa giấy đỏ tươi,
một người đàn ông tuấn tú với đôi chân dài mặc bộ đổ ngủ màu xanh lam,
đang ngồi trên chiếc ghế ở ban công trả lời email trên laptop, tiếng gõ bàn
phím vọng vào phòng rất rõ, càng làm tăng thêm vẻ yên tĩnh của căn
phòng.

Ý nghĩ đầu tiên của Phồn Tinh là: Mình sốt cao mê sảng, nằm mơ

cũng gặp CEO, không biết giây tiếp theo có mơ thấy CEO đuổi việc mình
không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.