SAO TRÊN TRỜI RẤT XA, SAO CỦA ANH THẬT GẦN - Trang 47

Cô có một bản lĩnh đã học được từ nhỏ, rằng trong trái tim cô có một

chiếc hộp, bên trong chiếc hộp này sẽ cất giữ những chuyện cô không
muốn nhớ, mỗi lần gặp phải chuyện buồn, cô đều nói với bản thân mình
rằng đừng nhớ đến nữa, hãy cất những thứ đó vào trong hộp, coi như chưa
từng xảy ra.

Bây giờ cô cũng cất việc cả nhà Chí Viễn rời đi không lời từ biệt vào

trong chiếc hộp nhỏ này, đóng thật chặt, coi như chưa bao giờ xảy ra.

Đây là một loại bản năng tự bảo vệ của cô. Mỗi lần cô nhét thứ gì vào

trong chiếc hộp này, cô đều cố gắng nghĩ đến việc khác để mình mau chóng
vui lên. Thế nên cô nhớ đến việc CEO cứu mình lần này, mà rõ ràng đây là
ơn cứu mạng, sau này cô sẽ làm trâu làm ngựa báo đáp, cũng không chê
đám kỹ sư nam kén chọn món ăn gây phiền phức cho cô nữa, sau đợt nghỉ
Tết này, khi đi làm lại, cô sẽ mua cho CEO loại cà phê ngon hơn, mua máy
pha cà phê mới, và cũng không coi anh là chuột bạch thử các sản phẩm mới
nữa, ít nhất thì cô cũng sẽ xem xét cẩn thận trước khi mua.

CEO đâu biết được rằng trong thời gian ngắn mà cô lại có bao nhiêu

suy nghĩ như thế, nên thấy dáng vẻ trầm mặc của cô, anh nói: "Cô cũng
không nên quá buồn. Nguy hiểm lắm đấy, suýt thì xảy ra tai nạn rồi."

Phồn Tinh vô cùng cảm kích Thư Dập, nếu không phải anh kịp thời

giúp đỡ cô ở sân bay thì có lẽ năm nay cô thật sự phải một mình đón Tết
trong bệnh viện lạnh lẽo, cảm giác đó chắc chắn là cô đơn, tuyệt vọng
khiến người ta muốn phát điên. Cô bất giác nói: "Sếp, tôi làm sủi cảo cho
sếp ăn nhé!"

CEO ngẩn người.

Phồn Tinh nói: "Hôm nay không phải là Ba mươi Tết sao? Bây giờ

cũng chiều muộn rồi, sếp cũng đâu kịp trở về đón Tết, tôi làm sủi cảo cho
anh ăn thử, coi như ăn Tết."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.