SAO TRÊN TRỜI RẤT XA, SAO CỦA ANH THẬT GẦN - Trang 73

không học, cô lại học theo bố cô cái thói trăng hoa, bắt cá hai tay, cô có còn
là con người không hả?"

Phồn Tinh vẫn còn đang ngái ngủ, nghe điện thoại của mẹ thì chẳng

hiểu gì. Mẹ cô mắng té tát trong điện thoại, không cho cô cơ hội giải thích,
cuối cùng còn buông một câu giận dữ: "Cô lập tức tới trước mặt tôi nói
chuyện cho rõ ràng. Con nhà người ta giỏi giang như thế sao cô lại giống
mấy con hồ ly tinh không biết xấu hổ, quan hệ mờ ám với cấp trên? Tôi nói
cho cô biết, hôm nay nếu cô không tới đây nói rõ cho tôi nghe, tôi sẽ nhảy
xuống biển tự tử, chết ở Tam Á còn tốt hơn quay về mà không còn mặt mũi
gặp ai!"

Phồn Tinh bỏ điện thoại xuống, vào phòng vệ sinh rửa mặt, nhìn thấy

gương mặt tái mét của mình trong gương, thầm nghĩ tại sao mẹ lại không
tin mình chứ? Hồi nhỏ cũng như vậy, thi được một trăm điểm, vui mừng
hớn hở về nhà thì mẹ lườm cô một cái, lạnh nhạt nói: "Lại chép bài của bạn
chứ gì?"

Cô tủi thân khóc òa lên, thầm nghĩ từ nay về sau mỗi lần kiểm tra phải

cố gắng đạt một trăm điểm, như vậy mới chứng tỏ thành tích của cô không
phải do quay cóp. Cô luôn luôn cố gắng, cuối cùng cũng thi đỗ vào trường
đại học P. Ở một thị trấn nhỏ, nếu nhà nào có con cái như vậy thì chắc chắn
rất vui mừng, hiếm khi bố mẹ cô mới đồng lòng nhất trí mời thầy giáo đến
ăn cơm để cảm ơn. Thầy giáo khen cô ba năm cấp ba rất cố gắng, nỗ lực
mới thi được vào trường đại học P, nhưng mẹ cô lại nói: “Đâu có, con bé
nhà tôi tôi biết, nó chỉ may mắn thôi."

Cho đến mãi sau này, ngay cả bản thân cô cũng cảm thấy mình thật

may mắn mới thi đỗ vào trường đại học P.

Những ngày tháng ấy, mỗi ngày cô chỉ ngủ sáu tiếng, ôn luyện nhiều

gấp đôi bạn bè, ngay cả ở trong nhà vệ sinh cũng phải tranh thủ học thuộc
từ mới, cảm giác như đó là trải nghiệm của một người khác vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.