SÁT PHÁ LANG - Trang 397

Cố Quân không phản đối, để Trường Canh giúp mình tháo khinh cừu giáp,
nhất nhất gỡ ra, người quá gần nhau, hai con ngựa không biết hợp nhãn thế
nào mà lại quấn vào nhau.

Cố Quân dùng một tay đẩy đầu ngựa của mình, răn: “Đừng giở trò lưu
manh!”

Giáp trên tay y mới tháo được một nửa, hất nhẹ như vậy, suýt nữa bay khỏi
cổ tay, còn kéo theo một thứ trong tay áo.

Trường Canh tay mắt lanh lẹ đón được, phát hiện đó lại là một cây sáo trúc
nhỏ làm ẩu.

1. Đánh trống chuyền hoa là trò chơi của người Trung Quốc, cách chơi là
vài hoặc vài chục người ngồi thành vòng tròn, một người cầm hoa (hoặc vật
nhỏ) , một người khác quay lưng lại hoặc bịt mắt đánh trống (hay những
vật tạo được tiếng) , mọi người sẽ chuyền hoa tới khi trống kết thúc, lúc
này hoa ở trong tay ai thì người đó phải lên biểu diễn.

Chương 46: Say rượu

Ban đầu, hai người đều chưa kịp phản ứng.

Trường Canh hoang mang nghĩ: “Y mang cây sáo quèn trên người làm gì?”

Cố Quân thì còn đang bực bội: “Thứ gì bay ra vậy?”

Sau đó tầm mắt hai người đồng thời dừng trên cây sáo trúc dãi dầu sương
gió đã bị nứt phần đuôi.

Giây lát sau, Trường Canh đột nhiên cảm thấy cây sáo này hơi quen mắt,
Cố Quân thì như bị sét đánh, sực nhớ ra – vật này lai lịch bất chính!

Hai người cơ hồ đồng thời ra tay, Cố Quân chộp lấy, Trường Canh nắm
chặt tay theo bản năng, hai bàn tay cầm một cây sáo trúc giằng co nhau.

Trường Canh hỏi vẻ vô tội: “Không thể xem ạ?”

Cố Quân: “Có gì đẹp mà xem?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.