SÁT PHÁ LANG - Trang 713

Thẩm Dịch: “…”

Y nặng nề thở dài một hơi, hoài nghi Cố Quân vừa rồi căn bản không
“nghe” thấy y lải nhải những gì, nghĩ bụng: “Luyện thần ngữ, luyện cái
rắm, luyện da miệng ta thì có.”

Thẩm Dịch đang định đổi cách nói chuyện, Cố Quân đã tiếp tục: “Lúc
trước ta có phần quá nôn nóng tiến bừa, bị người ta nổ một phát cũng là
đáng đời, may mà bên này hữu kinh vô hiểm; song mấy hôm nay ta suy
nghĩ rất nhiều… Gia Lai Huỳnh Hoặc không phải đám bỏ đi phía Tây, bên
ấy chỉ sợ phải đánh mấy trận ác liệt, chúng ta hiện tại chỉ sợ không có của
cải để một tiếng trống làm tinh thần hăng hái thêm – cần bàn bạc kỹ hơn.”

Thẩm Dịch sửng sốt: “Ngươi định…”

“Bên phía ta liên lụy triều đình quay mòng mòng,” Cố Quân thấp giọng
nói, “Nên nghỉ ngơi dưỡng sức rồi.”

Chương 77: Ác mộng

Đầu hạ năm Long An thứ tám, chư quốc Tây Vực thật sự chống cự không
nổi, túm tụm tàn binh, mở biên giới, liên danh dâng tấu thỉnh tội đầu hàng
lên mẫu quốc.

Ở lối vào con đường tơ lụa, chư quốc Tây Vực lần thứ hai cùng đại biểu
Đại Lương ngồi vào bàn, bị ép nghị hòa.

Với bại tướng, Cố Quân căn bản lười ra mặt, chỉ phái Thẩm Dịch toàn
quyền đại diện.

Thẩm Dịch đến mang theo yêu cầu hà khắc của Đại Lương – trước tiên
phải đòi một khoản vàng bạc khổng lồ, tiếp đó phải xây Sở trú binh Đại
Lương ở Tây Vực các quốc, giám sát nước phụ thuộc, từ đây về sau, ngoại
trừ Lâu Lan là minh hữu, các nước phụ thuộc còn lại đều không được có
một món hỏa cơ cương giáp, kể cả khinh cừu, tiêu hủy toàn bộ, cuối cùng,
Đại Lương yêu cầu, nước phụ thuộc cần tiến cống hơn bảy phần tử lưu kim
khai thác mỗi năm cho Đại Lương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.