SÁT PHÁ LANG - Trang 820

vừa là Hoàng đế Long An không yên tâm về Nhạn vương Lý Mân, cũng là
hai viện muốn bắt lấy chứng cứ Nhạn vương có tâm bất thần-

Có người vì Giang Nam Giang Bắc trước mắt hoang tàn mà hao tâm tốn
sức, cho dù thủ đoạn hơi mạnh – họ lại ở trong triều chờ tóm lỗi lầm của
người ta, vậy rốt cuộc là ai đang hại nước hại dân?

Từ Lệnh không tự chủ được hơi nghẹn ngào: “Vương gia…”

Trường Canh hơi nhướng mày, không hiểu lắm: “Từ đại nhân sao vậy?”

Từ Lệnh nhất thời không nói nên lời.

Cố Quân chẳng rằng chẳng nói dẫn đường đằng trước, Từ Lệnh thư sinh
kia tự cho là nhỏ giọng thì thầm, thực tế với nhĩ lực của Cố soái khi không
điếc, ở nơi thuận gió sớm nghe không sót một chữ.

Y liếc thấy thân binh bên cạnh nghe mà kích phẫn không thôi, lại thoáng
nhìn Cát Thần thần sắc mập mờ, đại để biết “sự cố” vào lầm trận địa địch
lần này là từ đâu mà đến.

1. Câu này trích trong bài “Thu dạ tương hiểu xuất ly môn nghênh lương
hữu cảm” của Lục Du, tạm dịch: Người dân sót lại trong vùng giặc Hồ
chiếm khóc cạn nước mắt.

Chương 88: Náo doanh

Cố Quân hơi cúi đầu, nghĩ qua là biết hành trình về phương Nam này là
làm cho ai xem.

Xét trên mức độ nào đó, Cố Quân lớn lên trong thâm cung kỳ thực hiểu Lý
Phong hơn Trường Canh.

Nếu một người tâm khí quá cao, bản thân lại thiếu chút ý tứ, rất dễ rơi vào
hoàn cảnh của Lý Phong. Hoàng đế Long An hiểu đạo quyền mưu, nhưng
chó chăn cừu lợi hại hơn cũng chỉ có thể chăn cừu, cho dù răng bén mỏ
nhọn, khi đơn đả độc đấu có thể cắn chết sói, cũng chẳng làm được vua sói
– đạo lý tương tự vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.