SÁT PHÁ LANG - Trang 1034

Trường Canh xòe một tay: “Đưa cát phong nhận cho ta, ta đi thay ngươi,
nếu ngươi còn chịu tin ta, thì đừng ra khỏi lều này.”

Chiến hỏa nơi xa chiếu vào mắt Trường Canh, trong mắt như bắt lửa, đốt ra
một phen giang sơn Đại Lương trí đến tử địa rồi sống lại.

Trường Canh thử nắm một đầu cát phong nhận, thong thả mà kiên định rút
khỏi tay Cố Quân – Việc này không hề khó, cổ tay Cố Quân chẳng có tí sức
nào, còn run nhè nhẹ.

Y cầm lợi khí bằng huyền thiết kia trong tay, gác nghiêng trên vai, hơi
khom người: “Để ta làm lính hầu cho Đại soái.”

Cố Quân nhìn y một cái thâm sâu, chợt quay người lại phân phó huyền ưng
kia: “Bày sa bàn, ngươi đi làm lính truyền lệnh.”

Trường Canh cầm đao đi.

Hải quái Tây Dương từng vượt đại dương chậm rãi từ trên dòng sông
sương mù dày đặc thò đầu ra, dưới hàng dải lớn bóng tối, vô số đoản giao
Tây Dương nhanh như hổ sa đi song song, thong thả tới gần. Phòng tuyến
Cố Quân sớm bố trí lập tức có phản ứng, phát ra cảnh báo, đồng thời ba đội
khinh kỵ binh gối giáo chờ sáng của đại doanh Giang Bắc chia ba đường,
chiếm các bến cảng then chốt bên bờ, đâm vào thủy quân Tây Dương toan
tính lén lút đổ bộ.

Máu nhanh chóng chảy xuống mặt sông, mà lửa đạn trên mặt sông đan
nhau thành một biển khói lửa rực sáng.

“Trường pháo đừng dừng lại,” Trường Canh thúc ngựa ra, “Thời gian ngắt
quãng bạch hồng lên, tất cả ưng giáp lập tức đợi lệnh, cho các ngươi nửa
khắc để chuẩn bị, lên không ra ngoài tầm bắn của bạch hồng, áp trụ cục
diện không trung, tuyệt đối không thể để ưng giáp trên hải quái chủ hạm
của họ lên trời, ghim chết họ ở đó!”

“Cánh phải tụ lại.”

“Hải giao toàn cảng chuẩn bị sẵn hỏa dược, lập tức xuất phát!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.