SÁT PHÁ LANG - Trang 1032

Giờ khắc này, Cố đại soái thiên biến vạn hóa, ba mươi sáu kế cũng cảm
nhận được thế nào là “á khẩu không trả lời nổi”.

Trường Canh kỳ thực có một bụng những điều muốn thẩm vấn y, nhưng
biết y sẽ không thành thật khai báo, lại không đành lòng để tên này hao tổn
tinh thần ứng phó mình, năm lần bảy lượt lời nói trồi lên lại dằn xuống,
đương rối rắm thì đột nhiên ngoài trướng truyền vào một trận dị động.

Một thân binh ở ngoài soái trướng gấp gáp gọi: “Vương gia! Nhạn vương
điện hạ!”

Trường Canh nhíu mày, đứng dậy đi ra: “Sao vậy?”

Chưa dứt lời thì mặt đất đột nhiên chấn động, Trường Canh biến sắc – chỉ
có khi trường pháo rơi xuống đất mới truyền đến chấn động kiểu này!

Nhìn lại thấy đại doanh Giang Bắc đã đèn đuốc sáng trưng, tiếng vó ngựa
dần tới gần, thiết giáp lạnh lẽo, đồng hống trên đỉnh đầu kêu lanh lảnh,
mang theo sự nặng nề riêng biệt của vùng Giang Bắc hơi nước thừa thãi, từ
từ truyền ra như sấm rền, phảng phất có thể đánh thức nửa giang sơn phía
Bắc, hải giao bên bờ chực chờ xông ra sáng lên từng ngọn đèn măng-sông,
hàn quang xuyên qua thủy khí dày đặc, cột sáng thẳng tắp trên tháp theo
dõi nhanh chóng phóng qua cả Giang Bắc.

Địch tấn công!

Tuy Cố Quân nghe không rõ, nhưng chấn động mặt đất truyền đến cùng
ánh sáng chiếu vào cửa y nhận ra không sai. Sau khi đến Giang Bắc y lập
tức gia cố phòng tuyến kỳ thực chỉ để ổn định lòng người, không hề liệu
được thủy quân Tây Dương đặc biệt bình tĩnh thực sự sẽ chọn thời cơ này
để tập kích đại doanh Giang Bắc.

Có đôi khi tận nhân sự còn phải thính thiên mệnh, cho dù mình ở bên cạnh
tính toán kỹ lưỡng, lại hoàn toàn không biết địch nhân trong khi sân sau
bốc cháy, cũng thần không biết quỷ không hay cháy ra một chủ soái phong
cách hoàn toàn bất đồng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.