SÁT PHÁ LANG - Trang 1094

Khi cả nước chìm trong niềm hân hoan Bắc cương đại thắng, ngày giành lại
Giang Nam có lẽ sắp tới, Đại soái tứ cảnh cùng một lão già dở hơi ngồi trên
một cỗ xe ngựa tròng trành, để tay lên ngực tự hỏi lựa chọn của mình, hơn
nữa nghĩ mãi chẳng ra – Y hồi ức cuộc đời mình một chút, phát hiện rêu
rao khắp nơi xuân phong đắc ý giành hết mỹ nhân tâm cũng thế, muốn hào
khí ngút trời gót sắt tung hoành, bễ nghễ thiên hạ cũng vậy… đều đã rất
nhạt.

Hiện giờ có thể nhớ tới, cơ bản đều là những khi y muốn bỏ gánh.

Đang thất thần thì Trương Phụng Hàm nói: “Đại soái, tới rồi.”

Cố Quân chốc lát đã gom chuyện cũ năm xưa lại, đúng lúc giả bộ rất đỗi
chờ mong để lão nhân gia vui: “Còn chưa cho ta biết Linh Xu viện chế tạo
ra cái gì?”

Chưa dứt lời, y đột nhiên cảm thấy mặt đất rung một cách kỳ lạ, như có vật
khổng lồ lọc cọc đi qua, ngoài xe truyền đến tiếng hò la.

Cố Quân nhảy xuống xe ngựa, sững sờ.

Chỉ thấy một vật khổng lồ thật sự nằm ngang trước mắt, Cố Quân: “… Đây
là xe lửa hơi nước đó à?”

Tựa như bản vẽ lật xem ở trạm dịch trong đêm khuya lạnh lẽo nguyên bản
sống dậy, trên đầu xe khắc phù điêu bách mã chạy chồm giống như in, trên
cùng có một cái đầu ngựa dựng bờm, ngửa đầu ra vẻ hí dài, đằng sau kéo
từng toa xe có vẻ chứa được rất nhiều, trang bị phức tạp trên bánh xe lộ ra
ngoài, nhìn hoa cả mắt – loại người ngoài nghề như Cố Quân hoàn toàn
không phân ra cái nào hữu dụng, cái nào đơn thuần là để trang trí.

“Ray đang xây dựng, đoạn này chỉ dùng chạy thử, không dài.” Trương
Phụng Hàm kích động đến rịn mồ hôi mũi, “Cát Thần! Cát Thần đâu rồi?”

Trong cửa sổ sau đầu ngựa thò ra một khuôn mặt tròn xoe: “Dạ, sư phụ!
Hầu gia!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.