SÁT PHÁ LANG - Trang 1106

lui, hiện tại hạm chỉ huy rút về trên biển, qua một thời gian người Đại
Lương rất có thể sẽ xuất binh cắt đứt tuyến tiếp viện nối với quốc nội của
chúng ta, đến lúc đó không biết phải kết thúc làm sao.”

Nhã tiên sinh: “Chúng ta sở dĩ lui tới bờ biển không phải là có suy tính sao?
Đến lúc đó quần đảo Đông Doanh có thể làm đường tiếp viện chuyên
dụng… Chúng ta có thể đi từ ngoại hải, người Lương tuy nhái theo hổ sa
giao cơ động chạy nhanh của chúng ta, nhưng thiết kế chỉnh thể hạm đội
còn chưa thể thích ứng với tác chiến viễn hải.”

“Người Đông Doanh như một đám chó hoang, khi ngươi chiếm ưu thế, họ
sẽ không chút do dự bám lấy đòi thịt thối, một khi ngươi thất thế, đừng hy
vọng còn có thể được sự trung thành của họ.” Giáo hoàng khẽ thở dài,
“Hơn nữa, kết luận thủy quân Đại Lương không thể thích ứng tác chiến
viễn hải nhất định chuẩn xác sao? Mấy năm trước họ thậm chí còn chưa có
một nhánh thủy quân ra dáng – Sao có thể kiến lập phần thắng của mình
dưới giả thiết địch nhân yếu ớt?”

Nhã tiên sinh trầm mặc chốc lát: “Nhưng bệ hạ à, thánh sứ…”

“Ta tìm ngươi đến chính là vì chuyện này,” Giáo hoàng lấy từ trong lòng ra
một phong thư, tay run như lá rụng mùa thu, thần sắc lại cực kỳ lạnh lùng
cứng rắn, không thấy một chút ôn hòa hiền lành bình thường, “Từ trong
nước đến, xem đi.”

Nhã tiên sinh nhanh chóng nhận lấy, sau đó biến sắc: “Đây… đây là thật
ư?”

Giáo hoàng hạ giọng nói: “Thánh địa biến động rồi.”

Người của đảng bảo thủ ngồi trên cái ghế lạnh của đảng tự do, ngồi cầu bập
bênh đến liệt nửa người, điều tạm khoảng vạn người ở mấy quốc gia phụ
thuộc lấy danh nghĩa kháng nghị mà bức đến thánh địa, tạo hỗn loạn, phế
truất Quốc vương, xử tử hơn ba mươi người trong quý tộc cũ bao quát
người thừa kế thuận vị đệ nhất, ủng lập một Quốc vương nít ranh tội nghiệp
đại bác bắn không tới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.