SÁT PHÁ LANG - Trang 1113

Ông ta vừa dứt lời, lính truyền lệnh đã nhanh chóng đi truyền đạt chỉ lệnh.

Nhã tiên sinh nhíu mày: “Bệ hạ, tôi đang nghĩ… liệu có phải chúng ta đã
lựa chọn một thời cơ không thích hợp? Vì sao chúng ta không thể chờ thêm
chút nữa? Nội bộ Đại Lương cũng đang đứng trước vấn đề chuyển giao
quyền lực như thánh địa, biết đâu qua một thời gian, ta có thể thừa cơ…”

Hắn còn chưa dứt lời, một tiếng nổ đã từ bên ngoài vọng vào – chiến hạm
tiên phong khoái tốc cơ động đã khai hỏa!

Vừa khai hỏa là không thể dừng lại, những tiếng nổ liên tiếp vang lên, Nhã
tiên sinh hơi run run, ý thức được mình phải chuyên tâm vào cuộc chiến, dù
sao thì hắn đã thua nhiều dưới tay Cố Quân.

Giáo hoàng tạm dời ánh mắt khỏi thiên lý nhãn, quay sang Nhã tiên sinh:
“Ta có dự cảm, đây đã là thời cơ tốt nhất rồi – toàn tốc tiến lên!”

Hải quái như hắc ảnh gầm rú rẽ nước biển lạnh buốt, nó ngủ đông thèm
thuồng đã lâu, nay một lần nữa giơ nanh vuốt dữ tợn nhằm hướng biên
cảnh Đại Lương.

Song lần này, thủy quân Đại Lương nhu nhược đâu còn như lúc xưa.

Trong trú quân Lưỡng Giang, lão chiến hữu của lính gác mới chết trận tiếp
nhận vị trí lính gác, lần đầu ứng đối vai trò làm tai mắt chủ soái thời khắc
nguy cấp, nghe thấy tiếng pháo nổ sau lưng, nhất thời còn tưởng mình
chậm trễ làm lỡ việc quân cơ, dùng ưng giáp sau lưng lao vọt xuống, hạ đất
chạy như điên mười mấy bước không dừng nổi, được chiến hữu tuần doanh
quanh soái trướng ba chân bốn cẳng đỡ lấy.

“Quân tình khẩn cấp, ta muốn gặp Đại soái…” Lính gác đang hoảng sợ ra
mặt, bàn tay đỡ hắn đột nhiên giơ lên sờ đầu hắn.

Lính gác giật nảy mình, ngẩng đầu lên mới phát hiện, người hắn cho là phụ
trách phòng ngự trong ca trực chính là bản thân Cố Quân.

“Bại tướng thôi mà, không cần sợ,” Cố Quân vỗ vỗ gáy hắn, nở nụ cười nói
với lính gác trẻ tuổi nọ, “Đi, theo ta đi gặp họ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.