SÁT PHÁ LANG - Trang 148

hông, lấy Trường Canh bị khôi lỗi đuổi chạy khắp nơi làm thức nhắm.

Trường Canh liếc thấy vị đại gia ấy thì người càng khó chịu hơn.

Một mặt, y giống một con khổng tước nhỏ mới trưởng thành, lông còn chưa
mọc đủ, đã có một bầu tâm tư xòe đuôi “cho tên kia biết mặt” , mặt khác,
trong lòng y đầy tích tụ, vừa nhìn thấy Cố Quân liền hơi xây xẩm.

Chiến ý trong lồng ngực thiếu niên lắc lư qua lại giữa đốt bùng và tắt lửa,
nhưng thiết khôi lỗi không hiểu phong tình, dưới chân phun ra hơi nước
màu trắng, vô bi vô hỉ trượt đi vài thước, nghiêng người bày ra thức mở
đầu, lại lần nữa chỉ kiếm tới Trường Canh.

Trường Canh gác trọng kiếm trên vai, chủ động tiến lên, vắt óc nhớ lại
chiêu dùng chủy thủ đánh bay kiếm của y khi ở phủ Thái thú Nhạn Hồi của
Cố Quân.

Cố Quân ngắm nghía chén rượu nho nhỏ trong tay, “Chậc” một tiếng, nhìn
mà lắc đầu.

Chỉ thấy rìa hai thanh thiết kiếm kia ma sát mạnh, tia lửa tóe lên, trên chuôi
kiếm một lần nữa truyền đến lực áp bách khó lòng chịu nổi, kiếm chưa đến
đúng chỗ thì người đã kiệt sức, trọng kiếm lại tuột tay Trường Canh văng đi
ba thước.

Khôi lỗi hầu kiếm dùng để luyện tập, sẽ không đả thương người, tử quang
trong mắt chớp tắt vài cái, nó nhấc thanh kiếm trên đầu Trường Canh, lại
lần nữa trượt ra, thay đổi tư thế.

Trường Canh thái dương rịn mồ hôi, lại không nhịn được một lần nữa phân
tâm nhìn lén Cố Quân, ảo não nghĩ bụng: “Hôm nay y không định đi à? Có
gì đáng xem đâu!”

Cố Quân nhìn kiếm của Trường Canh bị đánh bay hết lần này tới lần khác,
uống xong một bầu rượu lạnh, đôi chân dài đổi trên dưới ba lượt, cực kỳ
kiên nhẫn, cho đến khi khôi lỗi ra một đòn nghiêm trọng, cả người Trường
Canh bay đi, y rốt cuộc mới đủng đỉnh đứng dậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.