SÁT PHÁ LANG - Trang 250

Cát Bàn Tiểu nghiêm túc trả lời: “Ông ấy nói đây là do hôn quân tiền triều
thích ngọc trai Đông Hải, ngư dân bất lực với việc cống nạp hàng năm, bèn
lập một đội cảm tử tìm ngọc, đi bậy đi bạ đến nơi này, rồi vẽ ra nó.”

Trường Canh: “…”

Liễu Nhiên hòa thượng bịa chuyện lừa gạt tiểu tử ngốc đúng là lấy lệ mà.

Cát Bàn Tiểu quay sang Cố Quân, ra dấu hỏi: “Hầu gia, làm thế nào đây?”

Cố Quân chưa kịp trả lời thì cả thân thuyền đột nhiên rung mạnh. Cố Quân
đỡ ngọn đèn suýt nữa đổ xuống, đưa mắt ra hiệu cho Cát Bàn Tiểu cất hết
mấy thứ trên bàn.

Cát Bàn Tiểu lập tức thông minh hít sâu một hơi, ưỡn ngực hóp bụng lại,
nhanh nhẹn nhét hết đống đầu thừa đuôi thẹo này vào.

Trường Canh cầm bội kiếm trên bàn: “Để con ra ngoài xem thử.”

Cát Bàn Tiểu: “Chờ với, đệ cũng muốn đi!”

Hai người một trước một sau đi ra ngoài. Cố Quân tháo kính lưu ly để
xuống, dụi đôi mắt mỏi mệt.

Vị trí của dải đảo nhỏ ấy cực kỳ vi diệu, vượt qua chư đảo Đông Doanh,
cũng không nối với Đại Lương, chỉ thẳng phủ Tế Nam, nếu trù tính kỹ
càng, bức sát kinh kì trọng địa cũng không thành vấn đề.

Chỉ là hải quân Đại Lương cho dù yếu hơn, thì người Đông Di tí tẹo cũng
chẳng lung lay được. Đông Hải cho tới nay chưa phát hiện quặng tử lưu
kim, Đại Lương cực nghiêm trong việc xuất khẩu tử lưu kim, ở mặt này
như thiết công kê không chịu nhổ một sợi lông, người Đông Doanh cần
dùng tử lưu kim số lượng lớn, thì phải mua giá cao từ chỗ người Tây
Dương, hoặc nghĩ mọi cách kiếm từ chợ đen Đại Lương.

Mà chợ đen…

Phỉ nếu không cấu kết với quan, tất không dễ lâu dài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.