SÁT PHÁ LANG - Trang 258

Cố Quân nhướng mày.

Tào Nương Tử vội giải thích: “Ta biết, ta ngay cả nam nhân cũng từng giả
rồi.”

Cố Quân: “…”

Y hơi nhô người ra trước, chân thành hỏi: “Thiếu niên, ngươi có biết mình
vốn là nam không?”

Tào Nương Tử thoáng cái đỏ bừng mặt, ba hồn bảy vía đều quanh quẩn
trên dây kéo thuyền, căn bản chẳng để ý y nói gì.

Bả vai Cố Quân đột nhiên bị vặn mạnh ra sau, Trường Canh lần này không
sợ đụng y nữa, vẻ mặt nghiêm túc đứng đằng sau, mặt trầm như nước, trông
y hệt lão học cứu Thẩm Dịch kia.

Cố Quân ho khan một tiếng, theo tay Trường Canh dựa ra sau, trang trọng
nói: “Thế cũng không được, ngươi đâu biết tiếng Đông Doanh.”

Tào Nương Tử mở miệng nói một câu, ở đây trừ Cố Quân không nghe thấy,
những người khác đều hết sức bất ngờ – gã nói một câu rất phức tạp, xen
lẫn mấy từ Đông Doanh không biết ý nghĩa, còn lại là tiếng phổ thông Đại
Lương lơ lớ. Người Đông Doanh trên thương thuyền thường niên chạy
quanh bờ biển Đại Lương, đều biết nói tiếng phổ thông, chỉ là giọng điệu
cổ quái, thỉnh thoảng xen cả tiếng bản thổ của chính họ, Tào Nương Tử vậy
mà học giống y hệt.

Tào Nương Tử nói xong thấy mọi người đều nhìn mình, tức thì không thể
bình tĩnh, cúi đầu bưng kín mặt.

Trường Canh kinh ngạc hỏi: “Học ở đâu vậy?”

Tào Nương Tử lí nhí trả lời: “Nghe hai người Đông Doanh mỗi ngày đưa
cơm cho chúng ta nói.”

Bằng sự lý giải của Trường Canh với gã, phần sau khỏi cần hỏi tiếp, nhất
định là có một kẻ ngoại hình không tệ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.