SÁT PHÁ LANG - Trang 260

Cát Bàn Tiểu rất dễ lừa, thấy Cố Quân không để tâm, lập tức không hề cảnh
giác mà thả lỏng theo, giống như sắp gặp kì trân hi thế chứ chẳng phải thủ
lĩnh phản quân vậy!

Trường Canh lại không chịu nghe y nói bậy, sắc mặt căng thẳng vô cùng,
đủ loại nghi ngờ tích tụ trong lòng nhiều ngày liền nhất thời chui ra hết, lại
ra dấu hỏi: “Thủy quân Giang Nam và Huyền Thiết doanh ở đâu?”

Lúc này, mù như Cố Quân, cũng nhìn thấy màu xanh xám trên mặt Trường
Canh.

Tuy Trường Canh không rõ lắm “Lâm Uyên các” rốt cuộc là gì, nhưng
khúc mắc giữa Cố đại soái và Hộ Quốc tự ai ai cũng biết, việc khác không
nói, nếu trên tay Cố Quân có người, cần chi dẫn Liễu Nhiên hòa thượng
theo cho chướng mắt?

Lần trước ở Nhạn Hồi, là có mật chỉ của Hoàng thượng, lần này Cố Quân
chạy đến Giang Nam thuần túy là tự tiện bỏ việc, bên cạnh có mấy huyền
ưng thị vệ là tốt lắm rồi, binh ở đâu ra?

Và ban nãy nữa, vì sao mỗi lần trước khi nói chuyện Cố Quân đều dừng
giây lát, mới thất lễ tùy tiện mở miệng cắt ngang Liễu Nhiên?

Giống như chuyên môn kiếm chuyện với Liễu Nhiên vậy. Tuy trong âm
thầm Cố Quân có chút đáng ghét, nhưng trên chính sự tuyệt đối không nên
gây sự vớ vẩn.

Chớp mắt, trong lòng Trường Canh thậm chí lướt qua một phỏng đoán
đáng sợ: Cố Quân liệu có phải là làm bộ, y thật sự nghe không rõ họ nói
chuyện, nhìn thủ ngữ của Liễu Nhiên mới suy đoán ra người khác nói gì?

Ý nghĩ này lóe lên, Trường Canh thoạt tiên cảm thấy không thể tưởng
tượng, đủ các việc nhỏ nhặt cổ quái mấy ngày qua đều hiện lên trong lòng.

Đầu tiên, Cố Quân không hề là người trầm mặc kiệm lời, nhưng mấy ngày
nay, vô luận họ ở riêng hay tụ lại một chỗ, Cố Quân chưa từng “nói”
chuyện với y, mọi trao đổi cần thiết cơ hồ đều thông qua thủ ngữ, người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.