SÁT PHÁ LANG - Trang 359

Thẩm Dịch vẫn chìm trong một mũi tên kinh hồng kia, hồi lâu mới tìm lại
được giọng nói: “… Thứ cho ta nghĩ không ra.”

Trường Canh: “Xa tận cuối trời, gần ngay trước mắt.”

Thẩm Dịch giật nảy mình, hoảng hốt nói: “Cái gì?”

Trường Canh: “Ừ, chính là ngươi.”

Cố Quân bên dưới chẳng mảy may thấy sự thong dong bình nhật, do sắc
mặt căng thẳng mà có vẻ đặc biệt lãnh đạm: “Khối tuần phủ, ta vẫn luôn
muốn thỉnh giáo, là ai cho ngươi lá gan nuôi nhiều tư binh như vậy?”

Khối Lan Đồ mặt như màu đất, trong tai toàn tiếng “ù ù” của thiết tiễn,
không rõ Cố Quân đứng ở bên nào, tức khắc hơi hoảng loạn: “Đại, Đại soái
có điều không biết, do Tuần phủ Nam Trung ở biên cương, để phòng bạo
dân làm loạn, triều đình mới ban đặc ân, có thể có một nhánh quân phòng
vệ…”

Cố Quân: “Quân phòng vệ thiên hạ, ngoại trừ Ngự lâm quân của Hoàng
thượng, không được dùng hỏa cơ cương giáp từ khinh cừu kỵ binh trở lên,
hộp vàng trong trọng giáp Ngự lâm quân cũng không thể vượt qua sáu ấn –
Khối Lan Đồ, là ta nhớ lầm hay là ngươi nhớ lầm?”

Khối Lan Đồ rùng mình.

Hắn đương nhiên biết mình đi quá giới hạn, song việc này nói lớn không
lớn, nói nhỏ không nhỏ, có thể chụp mũ tố tội, nhưng nếu có thể lật đổ Phó
Chí Thành, để lệnh kích trống được thi hành, đó chính là lỗi nhỏ dưới công
lớn, căn bản chẳng tính là gì. Việc đã đến nước này, tuyệt không thể quay
đầu lại, hắn nắm chặt tay, âm trầm nói: “Phản thần tặc tử ở ngay đây, Hầu
gia hiện tại muốn tính chuyện hộ vệ quân vượt quy chế với ta à?”

Cố Quân hơi nhíu mày, tựa hồ không quen giáp mặt múa mép khua môi với
người ta lắm, so với năm đó ở trên thuyền phản quân Đông Hải miệng lưỡi
trơn tru, quả thực như hai người vậy. Khối Lan Đồ lập tức tự cho là bắt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.