SÁT PHÁ LANG - Trang 367

Tĩnh Hư nhớ rất lâu trước có người từng nói với hắn rằng “Quân tử dụ dĩ
nghĩa, tiểu nhân dụ dĩ lợi (Trích Luận ngữ) , kẻ lấy lợi mà tụ, tất do lợi mà
tan” , hắn và Phó Chí Thành do lợi mà tụ, hiện giờ sự việc bại lộ, Phó Chí
Thành đương nhiên cũng có thể dễ dàng vứt bỏ hắn, thổ phỉ đầy rẫy trên
núi, diệt trừ một Tĩnh Hư, còn có thể bồi dưỡng vô số kẻ khác.

Có thủ hạ tiến lên nghẹn ngào nói: “Đại ca, chúng ta đào mật đạo ra, không
chừng còn có người sống.”

Tĩnh Hư hờ hững đứng đó, chỉ lắc đầu.

“Đại ca!”

Tiếng khóc vang lên khắp nơi, Tĩnh Hư đột nhiên quát to một tiếng: “Đủ
rồi!”

Tất cả những kẻ may mắn sống sót đứng trên đất đai cháy sém nhìn hắn.

“Đi theo ta.” Đôi mắt Tĩnh Hư dần đỏ lên, như một mãnh thú chuẩn bị cắn
người, hắn hạ giọng cực thấp, nghiến răng nghiến lợi nói, “Phó Chí Thành
bất nhân, đừng trách ta bất nghĩa – ngần ấy năm qua, thực cho rằng ta
không có biện pháp đối phó hắn sao?”

“Nam Cương lắm núi, nhiều sơn trại, giữa những sơn phỉ này tự thành hệ
thống, không hề là mạnh ai nấy làm, theo như chúng ta trước mắt biết, tổng
cộng có ba đại phỉ thủ.” Trong hang ổ Hạnh Tử Lâm, Trường Canh lấy ra
một tấm địa đồ da dê đã lật nát, chỉ cho Cố Quân xem, bên trên đánh dấu
cực kỳ phức tạp, địa hình, khí hậu, đường thế nào, có thể đi xe ngựa gì, vân
vân và vân vân.

Bản vẽ như vậy, Cố Quân từng thấy ở Giang Nam, nhất định là bút tích của
Lâm Uyên các không sai, y ở dưới ánh đèn suy tư nhìn Trường Canh một
cái, không lên tiếng, ý bảo tiếp tục.

Cố Quân cho ba ngàn Huyền Thiết quân trà trộn vào thương đội về Nam
hồi hương, lấy khói phân sói làm tín hiệu, bí mật đi trong đêm, từ trên trời
giáng xuống ngay khi đội hộ vệ của Khối Lan Đồ bao vây Phó Chí Thành ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.