SÁT PHÁ LANG - Trang 369

Cố Quân giơ tay ngăn y lại, sầm mặt nói: “Ngươi nên biết triều ta buôn lậu
tử lưu kim là tội gì – bắt được tất chết, trên chợ đen tử lưu kim toàn hạng
liều mạng, quân tử không đứng dưới tường sắp sập, ngươi hiểu không?”

Thẩm Dịch ở bên cạnh nghe mà xấu hổ vô cùng, chỉ hận không thể đỏ mặt
thay Cố soái, giáo huấn người khác thì rõ là đàng hoàng, nghĩa chính lại
ngôn từ, giống như chuyện buôn lậu tử lưu kim chẳng liên quan gì đến y
vậy!

Trường Canh không tranh cãi với y, cũng không nổi nóng, chỉ tựa tiếu phi
tiếu mà nhìn y, trên mặt rõ ràng là vẻ “chút việc này của người con đều biết
cả, có người ngoài ở đây, không tiện nói toạc ra thôi”.

Cố Quân thoạt đầu sửng sốt, sau đó lập tức ngộ ra, nghĩ bụng: “Cái gì? Tên
khốn này còn tra được lên đầu ta cơ à?”

Trường Canh đè tay Cố Quân: “Nghĩa phụ, đừng vội nổi giận, nghe con nói
trước đã.”

Trường Canh đặt tay lên mu bàn tay Cố Quân, lòng bàn tay y ấm áp, khớp
xương rõ ràng, nắm nhẹ như đang bắt một con chim non, chạm tới rồi
buông, nhưng không biết vì sao, lại có cảm giác khác thường.

Cố Quân đột nhiên cảm thấy không quen, giữa bằng hữu huynh đệ tình cảm
thân thiết, ôm ôm ấp ấp, nắm tay đùa giỡn, thậm chí ôm hôn một cái cũng
chẳng hề gì, giữa võ tướng không nhiều hư lễ, giữa binh lính càng như thế,
nhưng động tác này thật sự quá “dính” , Cố Quân không tự chủ được rụt
nhẹ ngón tay, nhất thời quên mất mình vừa muốn nói gì.

Trường Canh mặt không đổi sắc nói: “Cát Thần vừa dùng chim gỗ truyền
tin cho con, nói đỉnh núi của Tĩnh Hư bị người ta đốt rồi.”

Cố Quân: “… Cát Thần?”

Trường Canh: “Chính là Cát Bàn Tiểu.”

Cố Quân liếc Tôn Tiêu một cái, từ sau khi Khối Lan Đồ chết, Phó Chí
Thành bị bắt, Tôn đại nhân liền thành một con chim cút yếu đuối đáng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.