SÁT PHÁ LANG - Trang 401

Cố Quân sáng sớm bị gọi vào cung nghị sự, đã đi rồi, tuy y thường niên
không ở kinh thành, nhưng dẫu sao quyền cao chức trọng, quà biếu không
ít, hầu phủ không có nữ chủ nhân, quà cáp lễ tết qua lại đều do một tay lão
quản gia lo liệu, nghe nói là quà của Thẩm lão gia tử, Trường Canh đặc ý
theo lão quản gia ra đón, tò mò dòm thử.

Bản thân Thẩm lão gia tử kia cũng là một đóa hoa lạ, thiếu niên ham chơi,
trung niên vẫn chơi, về già chơi mệt rồi, bắt đầu cầu tiên vấn đạo, chẳng
hỏi việc đời, bình sinh thích luyện đan và ủ rượu, trong số quà cáp tặng Cố
Quân, vàng bạc châu báu, lụa là gấm vóc, đồ cổ trân phẩm… nhất loạt
không có, một hơi tặng hai xe rượu, tất cả đều là tự ủ.

Trường Canh đang dở khóc dở cười, vừa ngẩng đầu lên liền nhác thấy Đề
đốc Tây Nam nóng sốt mới ra lò hùng hục phóng ngựa tới.

Thẩm lão gia tử hoàn toàn tự chủ trương, chờ Thẩm Dịch biết chuyện đuổi
theo thì đã muộn – Thẩm Dịch nhìn xe rượu ngay cửa hầu phủ, khóc không
ra nước mắt mà giấu mặt vào cổ ngựa, bụng nghĩ: “Mất mặt quá đi!”

Cố Quân chập tối trở về, gặp người nhà dỡ rượu từ trên xe xuống, Thẩm
Dịch mặt mày xanh xám đứng ở một bên.

Không biết Hoàng thượng đã nói gì với y, Cố Quân thần sắc thản nhiên –
chỉ cần y về đến hầu phủ, bình thường luôn rất vui vẻ, lúc vào cửa không
cười, cũng không đùa giỡn với thị vệ canh cửa, quá nửa là thật sự rất mất
vui rồi.

Cố Quân: “Sao ngươi lại tới đây?”

Thẩm Dịch hất cằm ý bảo y nhìn xe rượu chết tiệt kia: “Lão đầu nhà ta đem
đến hối lộ ngươi, cảm tạ ngươi nâng đỡ ta.”

Cố Quân hít thử, tiến lên xách một vò, trực tiếp xé lớp dán, đứng ở cửa
ngửi ngửi, uống một ngụm ngay tại chỗ.

“Nghĩ cái gì có cái đó, lão gia tử nhà ngươi tự ủ nhỉ, ta ngửi qua là biết
ngay.” Cố Quân cảm thán, “Vừa hay, ngươi đến rồi thì đừng đi nữa, dù sao

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.