SÁT PHÁ LANG - Trang 509

trú quân các nơi không chừng đã… Họ gọi đó là gì? ‘Thanh quân trắc’
sao?”

Giáo hoàng: “Hiệu quả không lý tưởng lắm, nhưng cũng chẳng có cách
nào, thời cơ chỉ thoáng cái là mất, chúng ta đã không còn lựa chọn nào
khác. Jacob, chúng ta đều là thú bị nhốt, đều đang tìm một đường sống,
không phải ăn thịt kẻ khác thì là bị kẻ khác ăn thịt, vô số đôi mắt đang nhìn
chằm chằm vào động vật ăn cỏ to lớn ngon miệng này, chúng ta nhất định
phải đi trước một bước, nếu không dăm ba năm sau, không chắc còn đủ sức
chiến một trận.” (Tên đầy đủ của Jacob là Jacobsen phiên âm sang tiếng
TQ sẽ là Nhã Khắc Bố Sâm)

Nhã tiên sinh dõi nhìn mặt biển mênh mang, xa gần toàn là nước, trời biển
một màu, hắn lấy làm khó hiểu hỏi: “Bệ hạ, nếu đây chỉ là một động vật ăn
cỏ, tại sao chúng ta phải trăm phương ngàn kế nhổ nanh vuốt của nó?”

“Ăn thịt hay ăn cỏ, không phải khác biệt ở hình thể và nanh vuốt,” Giáo
hoàng thì thào, “Ngươi phải xem nó tham lam hay không, có một trái tim
khát khao nhai nuốt và cắn xé hay không… Ngươi ngửi được thứ mùi này
chưa?”

Nhã tiên sinh ngẩn ra, tử lưu kim độ thuần đủ cao khi cháy cơ hồ không có
mùi gì, chắc cũng chỉ có Cố Quân và chó là ngửi được, hắn hỏi dò: “Bệ hạ
nói là… mùi tanh của nước biển ạ?”

“Là mùi hôi, trẻ con,” Giáo hoàng thấp giọng nói, “Nếu có ma quỷ tồn tại,
vậy nó chắc chắn là loại khoáng vật nho nhỏ này, ngọn lửa màu xanh tím,
bắt đầu từ ngày chui từ dưới đất lên, liền đốt bùng thời đại đáng chết này,
nó biến lũ trẻ của thần thành tim của thiết quái vật.”

Máy móc dùng tử lưu kim chẳng lẽ không phải là nhân tạo sao?

Nhã tiên sinh nhún vai, không phản bác, nhưng ít nhiều không đồng ý lắm.

Giáo hoàng không giải thích nữa, ngài chỉ cúi đầu, lẩm bẩm mà bắt đầu hôn
cái nhẫn vẽ quyền trượng trên tay mình, làm một lời cầu nguyện đơn giản.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.