SÁT PHÁ LANG - Trang 574

“A…” Cố Quân rùng mình, “Ta nói hai vị có thể dứt khoát chút không?
Thêu hoa à – thế nào?”

Trường Canh không đáp, hít sâu một hơi tiến lên, cho hai quân y lui đi,
khom lưng cẩn thận ngắm nghía mảnh giáp không gỡ được trên người Cố
Quân một chút, lấy từ trong lòng ra một cái kìm sắt nhỏ chỉ dài bằng đầu
ngón tay, ôm chặt vai Cố Quân, cắt xuống từ bên kia. Tay y cực nhanh, cái
kìm nhỏ sắc lẻm chém sắt như chém bùn cắt thủng kiên giáp biến dạng,
máu lập tức dính đầy tay.

Trường Canh vẻ mặt căng thẳng, nhất thời thở không nổi, thấp giọng nói:
“Sao bị thương thế này mà không cho con biết?”

Cố Quân mới còn méo mặt lập tức cố nén đau, nghiến răng nghiến lợi nói:
“Việc nhỏ – trên triều hội sứ giả Tây Dương nói thế nào?”

“Có thể nói thế nào, phát ngôn xằng bậy trên kim điện,” Trường Canh hoạt
động ngón tay không vững một chút, lột mảnh giáp vụn bị máu dính trên
người Cố Quân, “Muốn chúng ta giải trừ ‘bức hại cướp bóc’ cho các quốc
gia Tây Vực, lãnh thổ bên ngoài Gia Dự quan làm thương khu vạn quốc,
pháp luật trong thương khu dựa theo pháp trị ở nước họ, còn có…”

Kiên giáp biến dạng tháo cả xuống, Trường Canh nhìn chằm chằm vết
thương của Cố Quân mà hít sâu một hơi, khó khăn đứng thẳng người nghỉ
ngơi giây lát.

“Còn có… cái gì?” Cố Quân rùng mình, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, “Ta
nói đại phu này, sao lão nhân gia còn sợ máu hả?”

Trường Canh cả người cứng như thiết bổng: “Con sợ máu của người.”

Y đoạt lấy bầu rượu của Cố Quân, dốc hai ngụm liền, đầu váng mắt hoa
chực nôn, cố gắng hít thở chốc lát, mới cầm kéo lên cắt y phục không nhìn
ra màu ban đầu.

“Còn có đem ba mươi sáu quận Bắc cương, tuyến Tây Kinh đến Trực Lệ U
Châu về phía Bắc vạch hết cho mười tám bộ lạc, kinh thành Đại Lương dời

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.