SÁT PHÁ LANG - Trang 596

Có một số gia đình nghèo không nuôi nổi con, sẽ đưa tiểu tử choai choai
vào quân ngũ ăn quân lương, sợ tuổi quá nhỏ người ta không nhận, sẽ giở
trò khai gian tuổi.

“Mười lăm,” Trường Canh thấp giọng nói, “Ta hồi mười lăm cùng Cố đại
soái tra loạn Ngụy vương ở Giang Nam, còn chưa biết gì, ngươi khá hơn ta
một chút rồi.”

Đúng lúc này, đằng xa ưng giáp Tây Dương được Giáo hoàng hạ lệnh cùng
lên không, cũng liều mạng rồi.

Từng ưng giáp Tây Dương cầm trường pháo nã lên thành, trường pháo vốn
nên do chiến xa thiết tí giữ có sức giật cực mạnh, lửa đạn đầu này bay ra,
người ôm trường pháo ở đầu kia lập tức sẽ bị xô bay ngã chết.

Đoàn ưng giáp Tây Dương này như một đội quân cảm tử, liên tục nã trường
pháo lên tường thành, tường thành lập tức sập một nửa.

Hồng đầu diên bị sóng khí lan đến, lắc lư muốn rơi. Vương quốc cữu kêu
cha gọi mẹ ôm cột buồm, bị Trương Phụng Hàm thở hồng hộc trèo lên đẩy
ra.

“Hoàng thượng!” Phụng Hàm công đã cởi luôn triều phục, tay ôm bong
bóng cá, trong bong bóng cá lắc lư chứa tử lưu kim tím đến hóa đen, suýt
nữa bị hồng đầu diên đu đưa làm ngã sấp, một thị vệ bên cạnh sợ tới hồn
phi phách tán, cuống quýt tiến lên đỡ vật phẩm nguy hiểm kia.

Phụng Hàm công: “Hoàng thượng, đạn dược hết rồi, lão thần theo lời Nhạn
Bắc vương Quận vương điện hạ ủy thác, vận tất cả tử lưu kim hiện có trong
thành đến cổng thành, đã cho thủ hạ luân phiên bỏ vào…”

“Hoàng thượng cẩn thận!”

“Hộ giá!”

Lửa đạn bay tới cắt ngang lời Phụng Hàm công, sượt qua hồng đầu diên
của Lý Phong, hồng đầu diên lập tức bị nổ rơi một góc, rên lên một tiếng,
nghiêng sang một bên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.