SÁT PHÁ LANG - Trang 64

đâu xứng để tướng quân Huyền Thiết doanh vượt hiểm nguy đến cứu? Đâu
xứng nhận mấy đại nhân vật như các ngươi làm nghĩa phụ?”

Nghe câu cuối cùng Thẩm Dịch không khỏi thở dài, cảm giác tên Trường
Canh này có bảy tám phần đều là nhằm vào Thẩm Thập Lục, mình hình
như chỉ bị liên lụy, bị giận chó đánh mèo thôi.

Y khẽ cầm chân Trường Canh đang đạp loạn: “Mạt tướng thất lễ – Ngón út
chân phải của điện hạ hơi cong hơn người khác, giống bệ hạ như đúc, chính
là long tử chi tướng, không sai được.”

Trường Canh rụt phắt chân lại, trong lòng càng lạnh như băng.

Việc này y còn nhớ rõ mồn một, ngón chân này căn bản không phải trời
sinh, mà là lúc nhỏ bị Tú Nương tự tay bẻ, bà ta không để ý y gào khóc,
vặn gãy một ngón chân y, sau đó dùng cách bó chân cho nữ nhân khiến
ngón chân y cong thành dị dạng.

Phượng tử long tôn chó má, cái này cũng có thể bịa đặt sao?

Chương 9: Sát tâm

Lúc này, một tiếng gào khóc quen thuộc lọt vào tai, Trường Canh quay đầu
lại nhìn thấy đầu Cát đồ tể treo trên lan can cùng đầu heo, bà vợ béo ú sắc
mặt xanh mét, bị bức tường sập đè bên dưới, đã chẳng còn hơi thở. Tiếng
khóc đứt quãng của tiểu bàn tử nhà họ từ không xa vọng đến, Trường Canh
giật mình, chẳng màng lo lắng việc khác nữa, buột miệng nói: “Đó hình
như là Cát Bàn Tiểu nhà đồ tể…”

Thẩm Dịch bay vút qua không dừng bước.

Trường Canh cho rằng y không nghe rõ: “Chờ chút!”

Thẩm Dịch nói: “Thần phụng mệnh bảo vệ điện hạ ra khỏi thành, không
được chậm trễ.”

Tiếng y từ sau mặt nạ bảo hộ truyền ra, cực kỳ giống lãnh thiết đóng đầy
vụn băng ngày Sổ cửu. (Sổ cửu là chín ngày đầu tiên tính từ Đông chí)

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.