SÁT PHÁ LANG - Trang 688

đánh vào trú địa vạn quốc ngày xưa, cầm tù toàn bộ đám người Tây Dương
còn chưa kịp bỏ chạy.

Thẩm Dịch chạy vào doanh trướng đưa tin: “Đại soái, đám rùa con Tây
Vực đã rụt đầu, đệ thư đàm hòa, sợ không ăn nói nổi với đám cha mẹ Tây
Dương, muốn dùng số người Hán lúc trước họ bắt để trao đổi tù binh,
ngươi xem…”

Cố Quân đồng ý luôn: “Đổi!”

Lời này vừa nói ra, trong soái trướng ồ lên, đua nhau khuyên “Đại soái hãy
nghĩ kỹ”.

Thẩm Dịch lấy làm kinh hãi: “Đại soái, chiến báo chưa truyền lên triều
đình, trong nhóm tù binh này không thiếu nhân vật quan trọng của phiên
bang, tự mình xử lý… có thỏa đáng không?”

Cố Quân giơ một tay ngắt lời y: “Nếu lúc ấy Huyền Thiết doanh chưa từng
rút đi, số bách tính này giờ đây nên còn trong quốc cảnh, dù trở thành lưu
dân, chí ít còn có thể xếp hàng nhận bát cháo mà húp, sẽ không vô duyên
vô cớ bị bắt đi làm nhục như súc sinh… Ta không hề có ý chỉ trích chư vị,
lúc ấy lệnh rút quân cũng là Nhạn… là ta cho người truyền tới. Huyền
Thiết doanh có thể bảo tồn, mới có chiến thắng hiện giờ, đồng bào bị bắt bị
làm nhục còn đang chờ ta, coi nhẹ ai cũng không thể coi nhẹ công thần
được.”

Lời này vừa ra, trong trướng lặng ngắt như tờ, không ai đưa ra dị nghị nữa
– nhưng họ nhanh chóng phát hiện, thì ra Cố Quân cũng không định “tự
tiện” xử trí tù binh.

Song phương trao đổi tù binh ở nơi ước định vào thời gian ước định, nhưng
ngay khi liên quân Tây Vực định cụp đuôi rời đi, một khinh cừu huyền kỵ
đột nhiên cầm một mũi tên gỗ không đầu nhọn, đâm nhẹ ngực người bên
cạnh, ngực người kia sớm gắn thêm bịch máu gà, vừa đâm liền vỡ, nhìn từ
xa “máu tươi giàn giụa” như trúng một tên vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.