SÁT PHÁ LANG - Trang 847

Nói rồi hắn còn lắc lư đầu bổ sung một câu: “Chúng ta rất trong sạch,
người thẳng không sợ bóng nghiêng, mặc y tra, ha ha… Chỉ là Dương đại
nhân bọn họ toàn trình theo hầu, quá vất vả.”

Từ Lệnh chưa nghe xong thì mắt đã “cót két” chuyển hướng sang Trường
Canh trong bàn tiệc.

Nhạn vương thật ở đây, đám Dương Vinh Quế đi đón ai?

Nhạn vương khẽ nở nụ cười với hắn, không khách khí gắp há cảo thủy tinh
bỏ vào miệng, không ăn thì phí.

Trước là xông vào trận địa địch, kế đó lại là thay đổi người, may mà Từ đại
nhân tuy là thư sinh nhưng biết linh hoạt, có cơ biến, nếu không phen này
tuyệt đối sẽ bị Nhạn vương hù chết.

Không biết ngon miệng ăn xong một bữa cơm cả khách lẫn chủ đều không
vui, Từ Lệnh đuổi mấy vũ nữ bám lấy mình và Nhạn vương, vội vã trở về
khách điếm, xác định xung quanh không có ai, mới đóng cửa thấp giọng
hỏi: “Vương gia, sao lại có một…”

Trường Canh cười nói: “Dương tổng đốc lắm tai mắt, nhất định biết khâm
sai rời kinh khi nào, nếu không cho hắn gặp sứ đến từ kinh thành một lần,
chẳng phải khiến hắn nghi thần nghi quỷ?”

Từ Lệnh nghĩ một chút, vẫn chưa yên tâm: “Dương Vinh Quế kia từng gặp
Vương gia, nếu lộ ra sơ hở thì làm thế nào?”

“Gặp một hai lần mà thôi, đều chưa từng nói chuyện trong vòng trăm bước,
không quen lắm đâu. Vị bằng hữu kia của ta biết vài thủ đoạn giang hồ, giả
ai khác không được, chứ giả ta thì đáng tin lắm, yên tâm. Lát nữa lập tức đi
nghỉ ngơi, buổi chiều còn có an bài.”

Từ Lệnh nghe thế, đoán chắc là đêm nay phải đi thăm dò Sở lưu dân, lập
tức tinh thần phấn chấn hẳn.

Nửa đêm canh ba, hai người dẫn hai thân vệ Huyền Thiết im ắng ra khỏi
thành, đi thẳng đến Sở lưu dân. Sở lưu dân kỳ thực là mấy túp lều tiếp nhận

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.