SÁT PHÁ LANG - Trang 866

thoáng qua bên ngoài, nhíu mày, mau chóng dùng thủ ngữ hỏi: “Sao lại
thành ra thế này, thân vệ đâu?”

Thủ ngữ chưa xong, vị “Nhạn vương” kia đã lao tới y như én non về rừng,
dáng bước xinh đẹp khiến người ta phải bái phục.

Cố Quân có cái mũi chó không ai biết, người ở gần trong vòng ba thước thì
một chút mùi khác thường cũng có thể ngửi thấy, vị “Nhạn vương” trước
mặt chẳng những không có mùi an thần hương thường niên ám vào người,
ngược lại có mùi son phấn không dễ nhận thấy, y liền lùi một bước, giơ tay
bóp yết hầu “Nhạn vương” : “Ngươi là ai?”

“Nhạn vương” không liệu được vừa đối mặt đã bị lộ, thất bại vô cùng, đành
phải giãy giụa dùng thần ngữ nói: “Thập Lục thúc, là ta đây.”

Gọi Cố Quân là “Thập Lục thúc” thì chỉ có Cát Thần và Tào Xuân Hoa ở
Nhạn Hồi trấn năm đó dẫn về theo Trường Canh – mặc dù sau khi lớn lên
cũng không còn gọi thế nữa.

Cố Quân buông lỏng tay, ngạc nhiên nói: “Tiểu Tào?”

Họ ở bên này âm thầm gặp mặt, đồng thời, mùng ba tháng Bảy hôm nay,
một phong mật tín gửi từ thành Dương Châu xuyên qua cửu môn hoàng
thành, đến tay Lữ Thường.

Lữ Thường xem xong khó lòng kiềm chế cười to mấy tiếng, cùng một đám
thân tín vào buồng mật đàm, và phái người đi mời Phương Khâm Phương
đại nhân.

Phương phủ và Lữ phủ cách nhau không xa, gia nhân mau chóng quay lại,
hồi bẩm: “Lão gia, Phương gia nói Phương đại nhân gần đây mắc ác tật,
phát sốt nổi mẩn toàn thân, phải chuyển đến biệt trang ở kinh giao, không
tiện gặp khách. Tiểu nhân nhìn thấy trong viện đã chuẩn bị sẵn xa giá, đệm
chăn quần áo các thứ thì đang đốt ở hậu viện.”

Lữ Thường hỏi: “Phương đại nhân có chuyển lời cho ta không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.