SÁT PHÁ LANG - Trang 887

Hoàng thượng một tấm lòng trung thiên địa có thể soi xét, xin Hoàng
thượng minh giám!”

Tiếng Lý Phong thấp như gạt ra từ cổ họng: “Ồ? Theo như ngươi nói,
ngươi một mình lên kinh, chẳng lẽ là tới cứu giá?”

Dương Vinh Quế đương trường đổi trắng thay đen: “Trong triều đảng Nhạn
vương một tay che trời, khi quân kết đảng, không từ bất cứ việc xấu nào,
tội thần trong sạch vô tội, bị tiểu nhân đâm thọc, ngay cả nội đệ Lữ thị lang
cũng không chịu tin tưởng tội thần, mấy lần gởi thư bức vấn, do tiểu nhân
lợi dụng, lại bị đảng gian vương xúi giục phạm sai lầm tày đình, thần ở tận
Giang Bắc, biết chuyện thì đã muộn, trong tình thế cấp bách đành phải bắt
Nhạn vương, áp giải lên kinh…”

Lý Phong ngắt lời hắn: “Tiểu nhân là ai?”

Dương Vinh Quế lớn tiếng nói: “Chính là Hộ bộ Thượng thư Phương
Khâm kia hiến kế ‘khoác hoàng bào’ cho nội đệ!”

Phương Khâm giận dữ nói: “Hoàng thượng, phản đảng ghi hận trong lòng,
không bằng không cớ, rõ ràng là ngậm máu phun người!”

Vương Quả vội phụ họa: “Dương đại nhân nếu thật sự lên kinh cần vương,
chỉ dẫn theo vài người thế sao? Vừa nãy An Định hầu rõ ràng nói trong
thành Dương Châu quan binh tụ tập!”

Lữ Thường gào khóc chảy nước mắt: “Thần oan uổng!”

Thẩm Dịch: “…”

Đợt mồ hôi lạnh đầu vừa bị gió lạnh thổi bay, thấy trận chó cắn chó quy mô
khổng lồ nhất dưới thời Long An, cả người y đã đần ra, đợt mồ hôi lạnh thứ
hai không ngừng xếp hàng chui ra, quả thực không biết kẻ đầu óc choáng
váng là mình rốt cuộc làm thế nào đủ râu đủ ria xuyên qua những âm mưu
quỷ kế tầng tầng lớp lớp này.

Lý Phong: “Câm miệng hết cho ta! Dẫn Nhạn vương tới!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.